Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tình Thâm Trong Đau Khổ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-11-24 12:39:24
Lượt xem: 0

Tôi nhắm tịt mắt lại, hai tay run run kéo cái quần của Tùng xuống, run rủi thế nào mà cái quần chưa kéo được bàn tay của tôi đã vô tình chạm vào cái vật cứng cứng rồi, tôi rút mạnh tay ra, một luồng điện chạy dọc cả sống lưng lạnh toát, cả người cứng đơ theo luôn.Hình như cái đó...đó là cái ấy ấy của Tùng. Ôi mẹ ơi...Tim tôi đập mạnh như muốn nổ tung ra khỏi lồng ngực, xấu hổ c.h.ế.t đi được...Mãi một lúc tôi mới dám mở mắt ra rồi ngẩng mặt lên nhìn Tùng.

Gương mặt Tùng đang nghiêm túc nhưng trong đôi mắt giảo hoạt kia nhìn tôi tràn đầy ý cười, thấy tôi nhìn lên Tùng nhanh tức khắc chuyển sang trạng thái ngây ngô tiếp.

Tôi nhìn Tùng nhíu mày, hình như anh ta không có bị khùng, nghĩa vậy tôi liền tức giận lớn giọng hỏi

"Anh không bị khùng có đúng không?

Tùng nhìn tôi chằm chằm,ý cười trên gương mặt càng thêm đậm,đôi môi mỏng hồng hào vẫn giữ nguyên nụ cười cợt nhã. Tùng cất giọng

" Tôi có nói với vợ tôi bị khùng à?

Tôi há miệng nhìn Tùng đầy ngạc nhiên ,cả người đứng đực ra luôn,đúng là tôi có nghi ngờ nhưng nếu Tùng không thừa nhận chắc chắn tôi chẳng thể nào nhận ra đâu.Vì công nhận Tùng giả khùng cũng hay lắm.Cái giọng cười nè, cái mặt lúc nào cũng ngây ngô nè,sao mà Tùng có thể giả vờ từ ngày này qua ngày khác hay vậy không biết. Nhưng mà tại sao Tùng phải giả khùng như vậy chứ? Tôi nhìn Tùng đầy tò mò, chẳng biết sự tình bên trong là cái chi.

Giờ hiểu ra vấn đề, biết Tùng không có bị khùng nãy giờ lại còn đang cố tình chọc tôi, phút chốc tôi đỏ cả mặt như quả cà chua chín đưa tay đánh bụp bụp vào người anh ta, tôi uất ức lên tiếng

"Vậy sao anh lại giả vờ bị khùng hả? Lại còn...anh..anh. Trời ơi mắc cỡ quá đi…Tôi tức tốc chạy ra ngoài, cũng tiện tay đóng luôn cái cửa phòng tắm lại cái đùng, bỏ mặc Tùng ở trong đó...

Ngồi trên giường tôi không thể nào kìm nén được cơn giận trong người đang muốn bốc hỏa. Tùng.. à không Cậu hai nhà này đúng thật là quá đáng chẳng ai bì cho bằng được. Thiệt lòng nếu anh ta là người bình thường ngang hàng ngang lối với tôi thì khi anh ta đùa giỡn với tôi kiểu đó chắc tôi đã xé xác anh ta ra rồi. Đằng này Tùng là cậu hai nhà này thì làm sao tôi dám thái độ cơ chứ? Nhưng mà nói đi cũng phải nghĩ lại, tôi nghĩ chắc có chuyện gì đó nên Tùng mới giả khùng giả điên suốt mấy năm qua, chứ một người bình thường, đẹp trai lại giàu có như anh ngu chi mà làm thế?

….

Một lúc lâu sau đó bên trong tiếng nước chảy đã tắt,tôi nghe tiếng mở cửa,tôi vội vàng liền nằm xuống trùm chăn lại giả vờ ngủ. Có tiếng bước chân đi tới, tim tôi đập loạn xạ cả lên. Chẳng biết Tùng đang làm gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/tinh-tham-trong-dau-kho/chuong-8.html.]

Tự nhiên bước chân im lặng lại, cả cái không gian phòng ngủ cũng lặng trang khiến cho tôi cảm thấy ngột ngạt vô cùng và rồi.

Một lúc lâu bên nệm lún xuống, Tùng nằm cạnh tôi, tôi nghe giọng ai đó vừa trầm vừa ấm nói khẽ bên tai tôi

" Hôm nay có vợ ,được ngủ chung với vợ ...vui quá…

Tôi lật mạnh chăn ra, tròn mắt nhìn Tùng nói

"Ai cho anh nằm chung với tôi hả,mà anh khỏi giả khùng với tôi nữa đi, nghe anh nói mà tôi nổi da gà rồi nè?

Tùng nhìn tôi bình thản đáp

" Tôi đang nói bình thường mà, có cô mới không bình thường đó?Vợ chồng không ngủ chung thì ngủ thế nào hả thím?

Tôi bĩu môi đáp lại

"Vợ chồng trên danh nghĩa thôi, không yêu không thương thì đừng có mà chung giường nghe chưa?

Tùng nhướn mày, nhìn tôi cười nói

" Vậy giờ mình yêu nhau đi rồi ngủ chung nha ...v…..ợ

Nghe Tùng kéo dài chữ vợ mà óc ác tôi dựng cả lên, thấy anh ta giả tạo sao ý bởi thế mà tôi liền dạng thẳng chân đạp Tùng một cái rõ đau.Tôi gắt lên

"Ai mà yêu anh chứ? Mau đi tránh chỗ khác.

Loading...