Tô Tịch Vãn vốn tưởng Quý Hàng Dực đến để đưa ngọc thạch cho , ngờ dẫn thêm hai nữa đến. Tô Tịch Vãn nghĩ thầm, hai là bạn của Quý Hàng Dực đến xem náo nhiệt, là đến chỗ cô để mua bùa hoặc nhờ giải quyết chuyện gì đây?
Nghĩ , theo thói quen, Tô Tịch Vãn định xem tướng cho Mộc Hoành Đào và Mộc Cảnh Trần. họ, cô khỏi nhíu mày.
Cô thể tướng của hai , hệt như khi cô gặp nam sinh ở nhà hàng . Hơn nữa, Tô Tịch Vãn còn mơ hồ cảm nhận , giữa cô và hai một mối nhân duyên mà cô tạm thời thể lý giải nổi.
“Chẳng lẽ…?” Sẽ trùng hợp đến nhỉ? Tô Tịch Vãn thầm nghĩ, trong lòng đầy hoài nghi.
Khi Tô Tịch Vãn đang phân vân, Quý Hàng Dực thấy ngoài , ba còn đều đực đó. Không khí bỗng trở nên ngượng ngùng.
Trong lòng Quý Hàng Dực cũng nghi hoặc. Hắn cẩn thận phá vỡ sự tĩnh lặng:
“À, Tô đại sư , đến để đưa ngọc thạch cho cô.”
Mộc Hoành Đào và Mộc Cảnh Trần thấy thái độ cung kính của Quý Hàng Dực khi chuyện với Tô Tịch Vãn, cả hai đều vô cùng kinh ngạc. Phải rằng, vị Quý thiếu, Quý Hàng Dực nổi tiếng là "tiểu bá vương" trong vòng, khi nào tỏ cung kính với khác như , mà đó là một cô gái mười mấy tuổi? Dù tò mò, nhưng vì phép lịch sự, cả hai lên tiếng.
Nghe Quý Hàng Dực , Tô Tịch Vãn nhanh chóng lấy tinh thần. Cô lịch sự gật đầu với cả ba , lùi một bước, mời họ . Căn phòng trọ của cô nhỏ, nhưng cô vẫn xoay xở mang ba chiếc ghế gấp, mời họ .
Trừ Mộc Cảnh Trần, hai còn hàng năm sống trong nhung lụa, tuy ở cảnh chút khó lòng mà thích ứng nổi, nhưng thấy Tô Tịch Vãn mang ghế gấp cho , họ đều lịch sự cảm ơn, nhận ghế từ tay cô và xuống những trống hiếm hoi trong phòng, hề tỏ một chút khó chịu nào.
Sau khi xuống, Mộc Hoành Đào đưa mắt khắp căn phòng chật hẹp . Ông nghĩ đến việc Tô Tịch Vãn thể là con gái ruột của , mà sống trong một cảnh như thế . Trong mắt ông giấu một tia đau lòng.
Với ngũ quan nhạy bén, Tô Tịch Vãn tất nhiên bỏ sót nét đau lòng thoáng qua trong ánh mắt của Mộc Hoành Đào. Điều càng cô chắc chắn hơn về suy đoán của , và cũng càng hiểu rõ mục đích chuyến của họ.
Quý Hàng Dực xuống chiếc ghế gấp, lập tức lấy một khối ngọc thạch từ ba lô. Hắn cẩn thận đưa cho Tô Tịch Vãn. Cô nhận lấy, ánh mắt tập trung quan sát tỉ mỉ một lát khẽ khen: “Chất lượng viên ngọc tệ chút nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tin-sot-deo-thien-kim-gia-huyen-hoc-tro-ve-hao-mon/30.html.]
“Đương nhiên , Đại sư Tô, cô , tốn ít công sức mới tìm nó đấy!” Quý Hàng Dực cô khen, hãnh diện mặt, giọng đầy tự hào.
Tô Tịch Vãn cẩn thận xem xét khối ngọc trong tay. Đây là một khối Dương Chi Ngọc thượng hạng, còn lớn đến thế , quả thực hiếm . Người giàu đúng là tùy hứng thật.
Cô ngước mắt Quý Hàng Dực:
“Quý thiếu gia, bùa hộ mệnh cần nhiều ngọc thế . Hơn nữa, chỗ máy cắt ngọc .”
“Chuyện cô yên tâm. Mai sẽ cho mang một cái máy cắt ngọc nhỏ đến. Còn về phần ngọc thạch, thêm mấy lá bùa hộ mệnh cho nhà dùng, Đại sư Tô thấy ạ?”
Quý Hàng Dực gãi gãi đầu, vẻ mặt ngượng nghịu, ánh mắt xin . Dù thì cũng tự ý quyết định, hỏi ý kiến cô .
“Đại sư Tô, việc khắc bùa lên ngọc chút khó khăn. Khối ngọc thể mười lá bùa, chi bằng gửi cô hai trăm nghìn tiền công, cô thấy thế nào?” Quý Hàng Dực , ánh mắt chân thành, ngữ khí kiên quyết.
“Không cần . Lúc thỏa thuận, một lá bùa lấy hai nghìn tiền công thôi. Có điều, nếu nhiều như thì sẽ mất kha khá thời gian đấy.”
Tô Tịch Vãn khối ngọc. Dùng ngọc thạch để khắc bùa yêu cầu nhiều linh khí hơn, hai nghìn tiền công cho mỗi lá bùa đúng là nhiều, nhưng cô từng khắc bùa lên ngọc bao giờ, đây là một cơ hội để luyện tập. Vì , cô cảm thấy hai nghìn cũng ít.
Quý Hàng Dực xong thì hào sảng xua tay:
“Đại sư Tô, hai trăm nghìn thì là hai trăm nghìn. Cô đừng tiết kiệm tiền cho . Cô cứ từ từ mà , đang bùa của cô , vội.”
Hắn , trong lòng dâng lên sự cảm động. Vị Đại sư Tô đúng là bụng quá mà.
Tô Tịch Vãn Quý Hàng Dực hào phóng, thầm nghĩ thế giới của giàu cô thật sự hiểu. cô cũng thích chiếm lợi. Cô quyết định khi bùa hộ mệnh sẽ khắc thêm vài bùa chú khác lên đó để nâng cấp. Mặc dù như sẽ khó hơn, đòi hỏi nhiều linh khí hơn, nhưng tiền, liền gì thể.