Tiểu Nông Nữ Lánh Nạn, Mỹ Vị Sơn Hào Nuôi Sống Cả Nhà - Chương 99: Thi Viện Khảo Thí

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:18:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ứng Thanh Từ và Tạ Vãn Vân dành gần nửa ngày để xem xét tất cả các tiệm phấn son con phố .

Tiệm son phấn nhất con phố là Yên Lung Các ở vị trí phô trương nhất. Hầu hết các loại son phấn cung cấp ở đó đều Ứng Thanh Từ xem qua, khác gì các tiệm khác. Nếu thực sự điểm gì khác biệt.

Quả thật một điểm.

Đó là đối tượng cung cấp của Yên Lung Các phần lớn là các nữ tử chốn lầu xanh, nhưng cũng ít quý phu nhân tới Yên Lung Các mua phấn son.

Không nghi ngờ gì nữa, Yên Lung Các vang danh bên ngoài, vì , khi mua phấn son, phản ứng đầu tiên của chính là tìm đến Yên Lung Các.

Đó cũng chính là danh tiếng và hiệu ứng quảng cáo trong thời hiện đại.

“Thanh Từ, thế nào ? Ta thấy Yên Lung Các ở đó .”

Tạ Vãn Vân dạo cả buổi sáng, khỏi cảm thấy đau đầu. Nàng quanh một vòng, cũng đầu mối nào.

Tuy gia đình các nàng kinh doanh, nhưng nghĩa là nàng tinh thông về mặt kinh doanh, đối với việc chọn cửa hàng, nàng thực sự giỏi lắm.

nàng cảm nhận , việc chọn tiệm ở khu vực sầm uất trấn chắc chắn sẽ sai.

“Quả thực, Yên Lung Các ở khu vực phồn hoa nhất con phố , lượng qua đông, và điều quan trọng nhất là danh tiếng của Yên Lung Các tạo dựng, vì , những mua son phấn sẽ phản ứng đầu tiên là đến Yên Lung Các.”

“Danh tiếng?”

Tạ Vãn Vân danh tiếng là gì, nhưng điều thể áp dụng cho tiệm phấn son ?

, danh tiếng. Cũng thể , tấm biển Yên Lung Các chính là một loại quảng cáo. Người khác thấy tấm biển sẽ Yên Lung Các là nơi bán phấn son, đây cũng là một trong những lý do khiến các tiệm phấn son khác phố kinh doanh ế ẩm.”

“Thực , chỉ cần tiệm tiếng tăm, việc chọn địa điểm chỉ là một yếu tố, chỉ cần ngươi đủ danh tiếng, chất lượng hàng hóa đủ , thì sợ khách.”

Đặc biệt là Dược trang (mỹ phẩm thuốc).

Dược trang, chỉ thể dùng như hóa trang phẩm, mà còn thể dưỡng da. Nàng tin rằng, nếu những quý phu nhân công dụng của Dược trang, nhất định sẽ khoanh tay .

“Vậy chúng nên chọn ở ?”

Lời Tạ Vãn Vân dứt, Ứng Thanh Từ nhíu mày.

Nếu chọn ở con phố của Yên Lung Các, quả thực là lựa chọn nhất. Tuy nhiên, hôm nay khi các nàng đến đó chọn địa điểm, thấy tiệm nào phù hợp với điều kiện, nên…

“Tạm thời cứ chọn tiệm cách Yên Lung Các một con phố .”

Tiệm đó vốn là một tiệm y phục, vị trí cũng xem như là thích hợp, hơn nữa, cách Hồi Xuân Đường cũng xa, chỉ cần trang hoàng một chút là thể chính thức khai trương.

Tạ Vãn Vân gật đầu, kỳ thực, khi xem nhiều tiệm, trong lòng nàng cũng nghiêng về phía tiệm đó, vì nàng giá trị của tiệm, mà là trực giác của nàng.

Hơn nữa, tiệm đó cũng là tiệm hợp với thẩm mỹ của nàng nhất.

Không ngờ nàng và Thanh Từ cùng trúng một tiệm, trong lòng nàng vô cùng vui vẻ.

“Thanh Từ, ngươi đói đúng ? Ta mời ngươi dùng bữa.”

Thiên Hương Lâu

“Lão bản, vẫn như cũ.”

“Vâng, Tạ tiểu thư, mời trong.”

“Thanh Từ, thôi. Ta thường đến Thiên Hương Lâu ăn cơm, khi ăn cơm do ngươi và Hoàng nãi nãi nấu, luôn cảm thấy món ăn ở đây là ngon nhất. Chỉ là, bây giờ đang ở trấn, đành ăn ở đây thôi.”

Tạ Vãn Vân thở dài. Thức ăn ở nhà Ứng gia quả thực ngon, thật, mười cái Thiên Hương Lâu cũng bằng thức ăn của Ứng gia.

, bây giờ đang ở trấn, thể ăn những món ngon đó.

“Vãn Vân quá khen .” Ứng Thanh Từ , bận tâm lắm về điều đó.

“Không , là ngươi quá khiêm tốn .”

Trong lúc chuyện, hai nàng đến bao sương mà Tạ Vãn Vân thường lui tới.

Vị trí bao sương , gần cửa sổ, thể thấy cảnh vật bên lầu. Hơn nữa, khí lưu thông, nơi cũng mùi lạ nào, đủ để thấy vệ sinh của Thiên Hương Lâu sạch sẽ.

Đang nghĩ, bên ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng ồn ào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-nong-nu-lanh-nan-my-vi-son-hao-nuoi-song-ca-nha/chuong-99-thi-vien-khao-thi.html.]

Tạ Vãn Vân gọi tiểu nhị tới, cau mày: “Bên ngoài xảy chuyện gì?”

“Tạ tiểu thư, là một vị khách lầu đang xảy tranh chấp với khác.”

“Chuyện gì ?”

Tiểu nhị gãi đầu, sắc mặt Tạ Vãn Vân, vị đại tiểu thư dám chọc .

“Hình như là liên quan đến kỳ thi chiêu sinh của Tùng Dương Thư viện. Trong các học tử dự thi, một vị là hàn môn tử, hiểu vì chọc giận công tử của một nhà quyền quý, hiện đang gây náo loạn dữ dội ở lầu.”

Nói cũng , đồn vị hàn môn tử hôm nay là công tử nhà giàu kéo đến, bên trong mưu đồ gì thì ai .

Tùng Dương Thư viện?

Ứng Thanh Từ lời tiểu nhị , khẽ nhướng mày, đây chẳng là thư viện mà nàng từng nhắc với đại ca ?

“Được, rõ. Ngươi lui xuống .”

Sau khi tiểu nhị rời , Tạ Vãn Vân mới sang Ứng Thanh Từ.

“Thanh Từ, đừng bận tâm, xem thử.”

Tạ Vãn Vân là thể chịu nổi những kẻ ỷ thế h.i.ế.p .

“Ta đồng ý cùng.”

“Được.”

Hai đến cửa, thấy tiếng ồn ào truyền đến từ lầu.

“Đinh Phàm, ngươi thực sự nghĩ là nhân vật lớn ? Bổn thiếu gia hôm nay gọi ngươi tới là để ban cho ngươi cơ hội phi hoàng đằng đạt, đừng voi đòi tiên!”

“Trương Tử Hào, ngươi đừng ỷ chút tiền mà ở đây sỉ nhục khác! Rõ ràng là ngươi…”

Một nam tử béo lùn bên cạnh mở lời với vẻ mặt giận dữ.

“Đỗ Thao, chỗ đến lượt ngươi lên tiếng!”

“Đinh Phàm, chỉ hỏi ngươi, ? Xong việc, bổn thiếu gia thưởng ngươi một trăm lượng bạc!”

Nam tử tên Đinh Phàm, tướng mạo thanh tú, mặc trường bào bạc màu vì giặt giũ. Nghe lời Trương Tử Hào , nắm chặt bàn tay.

Trên mặt ẩn chứa sự phẫn nộ.

“Đinh —”

Đỗ Thao vẻ mặt lo lắng Đinh Phàm.

“Trương Tử Hào, ngươi ghen tị với tài năng của Đinh , Sơn trưởng Tùng Dương Thư viện sẽ phá lệ chiêu thu tử truyền, nên mới khắp nơi chèn ép chúng , những hàn môn tử! Nếu Sơn trưởng Tùng Dương Thư viện chuyện, nhất định sẽ tha cho ngươi!”

“Xuy——”

Trương Tử Hào xong lời , lạnh một tiếng, cất lời: “Chỉ là hàn môn tử cỏn con, cũng xứng tử của Sơn trưởng? Ta khuyên các ngươi, nên ngoan ngoãn lời bọn , suy xét cho kỹ, bằng , bổn thiếu gia sẽ khiến các ngươi chịu nổi!”

Đinh Phàm cố nén sự bất mãn trong lòng, nhưng cho dù như , thì thể gì chứ?

Cho dù dốc hết sức lực, cũng thể đối phương.

“Đinh Phàm, ngươi thể lời . Ngươi mới là học tử ưu tú nhất trong chúng , tin tưởng ngươi!”

Bọn họ đều là học tử của Tùng Dương Thư viện. Kỳ thi chiêu sinh , vì Sơn trưởng thu đồ , nên ít học tử Tùng Dương Thư viện cũng nắm bắt cơ hội, tham gia thi cử.

Mà Đinh Phàm, tuy là hàn môn tử, nhưng học thức vô cùng ưu tú trong họ.

“Đáng ghét! Quá đáng ghét .”

Tạ Vãn Vân cùng Ứng Thanh Từ lầu, rõ mồn một từng câu chữ của Trương Tử Hào.

“Không ngờ đối phương là một kẻ vô liêm sỉ đến !”

Dám ỷ phận để chèn ép hàn môn tử.

 

Loading...