Tiểu Hồ Ly Của Thái Tử - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:35:32
Lượt xem: 616
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy…” Ta dằn nhẹ dây đàn, “ngày mai thể theo Thái tử phi ?”
Nàng thoáng kinh ngạc:
“Cũng thôi. Chỉ là nơi đó bẩn thỉu, sợ ngươi quen.”
Ta lắc đầu:
“Ta vốn từ bần hàn mà , quen? Theo cùng Thái tử phi, coi như thêm tay trợ giúp.”
Nàng bèn mỉm :
“Thế thì lắm. …”
“Ngày mai chớ gọi Thái tử phi. Ở đó ai phận của , ngươi chỉ gọi A Lục là .”
Ta mặt đổi, gật đầu ưng thuận.
Việc ngày mai định, Lục Sơ Dao tâm tình vui vẻ, liền luyện khúc nhạc học.
Tiếng đàn du dương.
Một Thái tử phi sớm hưởng vinh hoa, mai còn bước lên ngôi vị cao nhất, cúi đầu chuyên chú mà gảy đàn.
Âm thanh tựa như tâm.
Kẻ lòng nhơ nhớp, dẫu ngón đàn siêu tuyệt, cũng chẳng thể tấu nên khúc cao khiết.
Mà Lục Sơ Dao… tiếng đàn của nàng trong sạch.
Khúc nhạc đang nửa chừng, Chung Duệ bước .
Khoảnh khắc đẩy cửa, cúi đầu, khẽ gảy dây đàn mặt.
Một luồng ánh sáng vô hình từ ngón tay b.ắ.n , trực tiếp chỉ đàn trong tay Lục Sơ Dao.
“Cheng!” Một tiếng, dây đàn bật đứt.
22
Lục Sơ Dao kinh hô kịp dứt, dây đàn văng lên cực cao.
Trong cơn hoảng loạn, nàng vội cúi , ấn chặt lấy.
Nào ngờ dây đàn căng sắc bén, liền cắt sượt qua cổ nàng.
Một vết m.á.u tức thì hiện rõ.
“A Dao!”
“Thái tử phi!”
A sợ hãi thất sắc:
“Mau truyền ngự y!”
“Không cần!” Lục Sơ Dao cản , “Hô gì mà hô? Chỉ là trầy xước thôi.”
Chung Duệ ôm lấy nàng, tự tay rút khăn lụa, khẽ lau vết máu.
Lau đến giữa chừng, mắt dừng nơi vết thương.
Bên cạnh chuỗi châu nơi cổ nàng, vết m.á.u càng thêm chói mắt.
Sắc mặt đại biến, bỗng ngẩng đầu, quát :
“Ngươi dạy thế nào ?”
Ta vội quỳ xuống, lặng im .
Lúc , Lục Sơ Dao chau mày:
“Chàng trách A Âm gì? Còn chẳng đột ngột xông , dọa một trận!”
Chung Duệ thoáng trầm mặc, đổi giọng:
“Là sai.”
Nói đoạn, thèm để ý ai nữa, trực tiếp bế nàng ngoài:
“Đừng tập nữa. Về nghỉ, tự bôi thuốc cho nàng.”
Ta ngẩng đầu, dõi theo bóng lưng họ xa dần.
Tiểu hồ ly nhất, ngươi tặng cho mà ngươi quý trọng nhất.
Chung Duệ, đây chính là tình yêu của ngươi ?
23
Lục Sơ Dao lừa .
Người nơi xóm nghèo đều quen nàng.
Thấy bóng nàng, liền nhiệt tình vây :
“A Lục cô nương tới ! Gần đây vẫn chứ?”
Lục Sơ Dao bên bàn chẩn, bận rộn đáp:
“Đều cả, đều cả!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tieu-ho-ly-cua-thai-tu/chuong-6.html.]
Lời còn dứt, trong tay nhét một gói giấy.
Một bà lão run run nắm chặt, giọng nghẹn ngào:
“Đa tạ A Lục cô nương tháng cho lão cao dược, đầu gối lão bớt đau nhiều lắm! Nhà nghèo, đây là kẹo lão tự nấu, cô nương đừng chê…”
Lục Sơ Dao ôm lấy gói kẹo, mỉm căn dặn:
“Phải tiếp tục dùng đều nhé. Còn đủ ? Tháng mang đến cho.”
Người vây quanh ngày một đông, nhưng tựa như nề nếp, hề lộn xộn, mà tự giác xếp thành hàng dài.
Lục Sơ Dao xem mạch, a bên cạnh phụ trách gói thuốc.
Ta cũng nhập bọn, cùng giúp việc.
Xóm nghèo thế , khác với cảnh thấy hôm tìm đạo sĩ.
Ta về phía Lục Sơ Dao.
Nàng chẩn mạch, cùng bệnh nhân chuyện trò.
Hôm nay nàng vi phục xuất hành, phấn son điểm điểm, ngoài chuỗi châu ngực, mang gì quý giá.
Hạt minh châu tỏa hồng quang ngày càng rõ, mà bộ đều hòa nhập .
Song ngay khoảnh khắc , chợt bừng tỉnh một điều.
Thân phận nàng quả thực chẳng xứng Thái tử phi.
Cho nên mới vì Chung Duệ mà tìm thần thảo, dạy cách bày thiên tượng phượng hoàng.
Chính nhờ thế, Hoàng thượng mới chấp thuận hôn sự .
Sau đó, chính trong ngày đại hôn, Chung Duệ mới chuốc mê , để đạo sĩ mổ cướp nội đan.
Thế nhưng, sự , Lục Sơ Dao rốt cuộc ?
Xưa nay vẫn tin là .
Mãi cho đến khi cùng nàng chung sống những ngày , mãi đến khi tận mắt thấy nàng hành y hôm nay… mới nhận :
Ngay cả khi giúp nàng dựng lên phượng tượng, Chung Duệ đem lòng thương mến tiểu cô nương .
Chung Duệ vốn sinh là Đông cung Thái tử, chốn cung đình tầng tầng lớp lớp, thiên nhân vạn trạng, thế nào từng thấy?
Vậy mà… vì chỉ động tâm với Lục Sơ Dao?
Thì là như .
Nguyên lai… là như .
Người mà Chung Duệ yêu, vốn sai.
24
Ngày bận rộn xong, trời ngả hoàng hôn.
Hỏi mạch suốt một ngày, Lục Sơ Dao khó tránh vẻ mỏi mệt, song vẫn kiên trì tự tay sắp xếp y án hôm nay.
Lật tới giữa chừng, nàng bỗng khẽ “í” một tiếng:
“Lạ thật, hôm nay chẳng thấy vị đạo trưởng ?”
Ta đang phụ nàng chỉnh lý, liền giả vờ thản nhiên hỏi:
“Đạo trưởng nào ?”
Nàng đáp:
“Người vẫn ở nơi , thương tích cũ nặng, tứ chi đều… Thôi, mấy chuyện trọng yếu. Chỉ là mỗi đến đều thấy ông tới thăm chẩn, hôm nay chẳng thấy.”
Đoạn dặn thị nữ dò la.
Chẳng bao lâu, nha trở về bẩm:
“Tiểu thư, hỏi rõ . Đạo trưởng nửa tháng biệt tích. Nghe quanh đó , hôm ông cướp, đó chẳng thấy tăm nữa.”
“Sao thấy?” Lục Sơ Dao chau mày.
“Ông còn vững, một thể ?”
Nha khuyên:
“Ôi chao tiểu thư, chữa trị bấy lâu là phúc phần. Nay ông thì cũng thôi, chẳng cần để tâm quá. Giờ chẳng còn sớm, chậm nữa e muộn bữa tối.”
Ta lặng lẽ theo nàng lên xe ngựa.
Không dò tung tích đạo sĩ, dọc đường Lục Sơ Dao mặt mày u sầu, còn than với :
“Vốn là tháng thử cho ông một phương dược mới, xem hiệu quả khá hơn , ai dè thành uổng phí.”
Trở về Đông cung, ngay cả Chung Duệ cũng nàng chút ủ rũ, vội nghênh đón ngoài cửa hỏi han.
Lục Sơ Dao chỉ dùng vài lời kể chuyện.
Ta theo xuống xe, thoáng thấy trong mắt Chung Duệ lóe một tia hàn quang, cuối cùng mặt vẫn giữ bộ dạng nhàn nhạt.
Hắn ôn tồn dỗ:
“Đã rời , là mệnh, tìm chốn an lành hơn. Nàng chớ ngày ngày chỉ lo cho khác, cũng nên trân trọng. Lát nữa ăn thêm một bát cơm, ?”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Subscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Subscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Vừa , dắt nàng cửa.