Thục Phi - 34
Cập nhật lúc: 2024-11-04 21:03:37
Lượt xem: 11
Đang mải nghĩ ngợi, Liễu quý phi bỗng dưng cười khẩy:
“Thật là một cái miệng lanh lợi, không thể coi thường được. Thảo nào có thể khiến hoàng thượng ra mặt cho muội…”
“Ra mặt?” Thẩm Mạt Vân hơi nhíu mày, nhìn sắc mặt của những người xung quanh. Có người thì ngơ ngác, có người lại cúi đầu như không liên quan.
Nàng quyết định sau khi về cung sẽ tìm Tiễn Dung hỏi rõ ràng chuyện gì đang xảy ra. Trong cung, mỗi ngày đều có một màn kịch mới. Nếu không nhanh chóng nắm bắt thông tin, nàng sẽ không theo kịp.
Khi lời vừa thốt ra, Liễu quý phi cảm thấy không ổn, vội vàng ngừng lại, không nói hết câu còn lại. Cung nữ phía sau nhẹ nhàng kéo tay áo nàng, thì thầm:
“Nương nương, đây là Chiêu Minh cung.”
Gần đây, Tưởng tài nhân rất được sủng ái, nương nương không cần làm khó nàng vào lúc này, như vậy sẽ để lại ấn tượng xấu trong lòng hoàng thượng.
“Hừ.”
Liễu quý phi hừ một tiếng, xoay người về phía kiệu của mình, nói:
“Hồi cung.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thuc-phi/34.html.]
Sau khi nàng ngồi vào chỗ, bọn thái giám lập tức nâng kiệu lên rời khỏi.
“Liễu tỉ tỉ luôn thẳng thắn, Tưởng muội muội cũng đừng tức giận.” Trương Đức phi cười như không cười, lên tiếng hòa giải.
“Thϊếp cũng không giận Liễu quý phi nương nương.” Tưởng tài nhân nhẹ nhàng đáp, rồi đưa tay vân vê tóc mai rối, lộ ra làn da trắng như tuyết và chiếc vòng ngọc xanh biếc trên cổ tay trắng nõn.
“Vòng ngọc của Tưởng muội muội thật đẹp, nếu không nhầm thì là cống phẩm từ phương Bắc.”
Cao hiền phi có vẻ vừa tò mò vừa thích thú, thu hút ánh nhìn của các phi tần khác.
Tưởng tài nhân vẫn bình thản đáp:
“Đó là một trong những món quà hoàng thượng ban thưởng cách đây vài ngày, thϊếp không hỏi hoàng thượng nên không biết đó là cống phẩm.”
“Thì ra là vậy, hoàng thượng đối với Tưởng muội muội thật tốt.” Trương Đức phi cười nhạt nói. Nói xong, nàng ta xoay người dưới sự dìu dắt của cung nữ, lên kiệu và rời đi.
Sau đó là Cao Hiền Phi, Thẩm Mạt Vân đi sau cùng.
Ngày hè, ánh nắng rực rỡ, nhưng Thẩm Mạt Vân không hứng thú dạo trong hoa viên, dặn dò thái giám mau chóng hồi cung.
Ngồi trong kiệu, nàng từ từ suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong ngày. Khi đã hiểu đại khái, thì nàng cũng về đến Trường Nhạc cung.