Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh - 299

Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:21:21
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tại Cục Điều tra thành phố Long Kinh.

Địch Mông gõ cửa bước vào phòng làm việc của Cục trưởng Lý, nét mặt nghiêm trọng.

"Cục trưởng Lý, tôi đã cho người đến chỗ Lỗ Giáng như ngài yêu cầu, cũng đã gõ cửa và khuyên ông ta hợp tác. Đệ tử của ông ta ra mở cửa, nhưng bản thân Lỗ Giáng thì không thấy đâu, xem ra không có ý muốn phối hợp điều tra."

Một thiên sư cấp 7, đi đến đâu cũng được nể trọng. Nếu dễ dàng để Cục Điều tra triệu tập, thì mặt mũi còn đâu?

Mộng Vân Thường

Lý Quốc Diên hiểu rõ tâm lý của những người ở tầng cao trong giới huyền học.

Nhưng pháp luật là pháp luật. Ai sống trên mảnh đất này thì phải tuân theo quy định nơi này. Dù là ai, một khi vi phạm quy tắc, đều phải trả giá.

Ông mỉm cười: "Vậy không phải càng tốt sao?"

"Rất tốt?" – Địch Mông không hiểu. "Ông ta trốn tránh điều tra thì có gì tốt?"

"Ông ta không ở trong Quy Nguyên tông, vậy thì dễ rồi." – Lý Quốc Diên nói – "Chúng ta khỏi cần thương lượng với phía Quy Nguyên tông."

Quy Nguyên tông được xây dựng trong một thung lũng biệt lập ở ngoại ô thành phố Long Kinh, có thể xem như khu vực cấm. Người thường không vào được, cũng không biết bên trong ra sao. Nội môn có linh khí dồi dào, lại có trận pháp bảo vệ, nên các trưởng lão cấp cao phần lớn đều tu luyện trong đó, rất hiếm khi xuất hiện bên ngoài.

Nhưng Lỗ Giáng lại thích ở ngoài. Nói không có vấn đề thì ai mà tin?

Linh khí bên ngoài sao sánh được với trong tông môn?

Địch Mông cũng đã đoán ra điểm mấu chốt, nhưng vẫn cẩn trọng hỏi: "Nếu ông ta biết được rồi quay về tông môn thì sao?"

Lý Quốc Diên đáp dứt khoát: "Vậy thì càng tốt."

Địch Mông khó hiểu: "?"

"Chạm trán với các tông môn và gia tộc lớn chỉ là vấn đề sớm muộn. Nếu ông ta quay về, chúng ta sẽ tìm chưởng môn Quy Nguyên, để xem họ chọn bao che hay hợp tác."

Địch Mông nghe vậy, không khỏi thấy phục: Cục trưởng Lý thật cao tay!

Nhưng mà... Cục Điều tra thật sự có thể cứng đầu với đệ nhất tông môn như Quy Nguyên sao?

Lý Quốc Diên nhìn ra sự do dự trong mắt anh, nhưng không đáp mà chỉ hỏi sang chuyện khác: "Cậu có gặp thiên tài nhà họ Nghiêm ở khu du lịch không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/299.html.]

"Gặp rồi, không ngờ anh ta cũng đến." – Địch Mông tiếc nuối – "Đáng tiếc là không gặp được vị tiền bối kia."

Lý Quốc Diên nhìn anh, hỏi với vẻ thích thú: "Cậu thấy Nghiêm Hòe thế nào?"

"Ngài muốn chiêu mộ anh ta vào Cục Điều tra sao?" – Địch Mông đoán được ý đồ, nghiêm túc đáp – "Anh ta là người có tâm tính ngay thẳng, không đến mức không phân rõ thiện ác, nhưng dù sao cũng là người của nhà họ Nghiêm, tôi lo là..."

Câu sau chưa nói ra, nhưng cả hai người đều hiểu rõ trong lòng.

Nhà họ Nghiêm là gia tộc thiên sư lớn nhất ở Long Kinh, mà Nghiêm Hòe lại là người đứng đầu thế hệ trẻ, rất có khả năng kế vị gia chủ. Nếu anh ta gia nhập Cục Điều tra, tức là đứng về phía chính quyền, đối lập với các danh môn tông phái. Điều này chắc chắn không được nhà họ Nghiêm chấp nhận.

Ánh mắt Lý Quốc Diên trầm tĩnh: "Không vào Cục Điều tra không có nghĩa là không thể giúp sức."

Phải tập hợp mọi nguồn lực có thể tận dụng được.

Tại nhà họ Lỗ.

Lỗ Giáng đang tu luyện trong phòng thì nghe đệ tử bên ngoài báo: "Sư phụ, người của Cục Điều tra đi rồi."

"Được, con lui xuống đi."

Đệ tử rời đi, Lỗ Giáng mở mắt. Tuy vẻ ngoài không có gì nổi bật, nhưng khí chất lại mang theo uy nghiêm của một thiên sư cao cấp, có phần tiêu d.a.o thoát tục.

Ông đứng dậy, bước đến bàn làm việc. Trên bàn là một bức tượng màu vàng, chất liệu khác lạ, kiểu dáng cũng có chút khác biệt, nhưng tổng thể lại gần như giống hệt tượng Đối Vận đại tiên.

Dưới ánh sáng mờ nhạt của căn phòng tối, đôi mắt Lỗ Giáng ánh lên vẻ đắc ý. Ông ta khẽ xoay một cơ quan được giấu kín dưới bức tượng đá — một tiếng “cạch” khẽ vang lên, cánh cửa bí mật lập tức mở ra, lộ ra lối vào căn phòng nhỏ phía sau.

Ông ta bước vào.

Không gian bên trong chỉ rộng khoảng mười mét vuông, đơn sơ và âm u. Chính giữa phòng là một dàn tế được dựng lên chắc chắn, bên trên là một trận pháp phức tạp trải rộng, các hoa văn chằng chịt phát sáng lờ mờ. Ở trung tâm trận pháp, một quả cầu pha lê trong suốt đang phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt.

Quả cầu chỉ to bằng nắm tay, nhưng ánh sáng bên trong đã cô đọng lại thành chất lỏng, lấp kín gần hết không gian bên trong. Chất lỏng vàng óng đó không ngừng xoáy chậm, lượn lờ như đang sống.

Toàn bộ trận pháp liên kết chặt chẽ với quả cầu pha lê, từng dòng kim quang được dẫn dắt từ những mạch trận, từng chút một rót vào bên trong quả cầu. Ánh sáng vàng len lỏi qua từng đường vẽ, giống như m.á.u đang chảy trong tĩnh mạch.

Lỗ Giáng chăm chú nhìn, ánh mắt không giấu nổi cơn cuồng nhiệt điên dại.

Chính nhờ dòng kim quang tích lũy suốt mấy chục năm qua mà ông ta đã tu luyện vượt bậc. Từ một pháp sư hạng thường, ông ta nhảy vọt lên hàng thiên sư cấp 7, giờ đây gần như không ai trong giới huyền môn dám đụng vào ông ta.

 

Loading...