Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh - 293

Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:19:51
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không ai ngờ, chỉ một lần nhận việc bình thường, ông ta lại vô tình gặp được "thiện nhân mười đời". Nếu cứ thế để người kia sống hết đời, công đức tích lũy sẽ đạt tới viên mãn – một cái bánh quá lớn không thể bỏ qua.

Lỗ Giáng bắt đầu nảy lòng tham.

Thích Tuyền thay mặt Kỷ Thánh Triết, truyền đạt lời nhắn cho Lý Quốc Diên. Nghe xong, ông nghiêm túc gật đầu:

"Dù thế nào cũng phải triệu tập Lỗ Giáng đến một chuyến."

Có lời khai từ phía quỷ bị hại, việc triệu tập là hợp lý. Nhưng vấn đề là… một thiên sư cấp 7 có chịu phối hợp hay không?

Lý Quốc Diên quay sang nhìn Thích Tuyền, thái độ chân thành:

"Thích đại sư, e là phải nhờ cô ra mặt."

Trước mặt thiên sư cấp 7, chỉ có Thích Tuyền mới đủ sức xử lý.

Cô không trả lời ngay.

"Chi phí đi lại sẽ được chuyển khoản ngay lập tức." Lý Quốc Diên vội nói thêm.

[Bình luận trực tiếp: ‘Quốc Vận Miên Diên’ đã tặng ba ngàn địa lôi cho «Nhật Ký Hào Môn»!]

Ba trăm ngàn tệ tiền công tác, hào phóng, chân thành, khiến Thích Tuyền cũng khó lòng từ chối.

Cô hỏi:

"Ở đâu?"

"Hả?"

"Tôi phải đi đâu công tác?"

"À... Quy Nguyên tông ở thành phố Long Kinh. Nếu ngài tới Long Kinh, Cục Điều tra sẽ cử người lái xe đưa ngài đến nơi."

"Cảm ơn."

Cúp máy xong, cô vừa ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt thăm dò của Linh Sinh, người ngồi sát bên. Khoảng cách quá gần, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hương cỏ non phảng phất từ anh – dịu nhẹ, thanh sạch, rất dễ chịu.

Cô vốn luôn có thiện cảm với kiểu đàn ông gọn gàng, trong trẻo như thế.

"Sao vậy?" Cô mỉm cười hỏi.

Mộng Vân Thường

Linh Sinh không nói gì, chỉ cầm điện thoại lên gõ:

[Cô sắp đi công tác à?]

Cô gật đầu, cố tình đùa anh:

"Phải đi làm kiếm tiền chứ, mới có tiền nuôi nhà."

Dương Túc đang lái xe ở phía trước nghe vậy, lặng lẽ liếc gương chiếu hậu, khóe miệng giật nhẹ.

...Đại sư, tài sản của cô còn cần đếm nữa không?

Linh Sinh vẫn rất nghiêm túc, gõ tiếp:

[Tôi cũng có thể kiếm tiền.]

Cô ngạc nhiên:

"Ồ? Kiếm kiểu gì?"

[Nghe nói bùa chú trong giới huyền môn rất đắt.]

Anh nhìn cô đầy mong đợi.

"Bùa chú cao cấp thì mới đắt thôi." Cô bật cười.

Linh Sinh gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Xe chạy thẳng đến biệt thự Lâm Hồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/293.html.]

Ngoài cổng biệt thự, Tả Mi đang đứng dưới bóng cây, nét mặt đầy căng thẳng. Trang phục của bà giản dị, không còn bóng dáng của những món trang sức đắt tiền trị giá cả trăm ngàn tệ như trước.

Bà nhấn chuông suốt một lúc nhưng không có ai trả lời, đành đứng chờ, may mắn thay, cuối cùng cũng đợi được Thích Tuyền.

Vừa thấy cô bước xuống xe, Tả Mi lập tức bước nhanh tới, nhưng vẫn giữ khoảng cách một mét, không dám tiến thêm. Bà từng bị lợi dụng suýt gây hại cho Thích Tuyền, trong lòng vẫn áy náy.

Thích Tuyền liếc sơ qua tướng mạo bà ta, giọng điềm tĩnh:

"Vào đi."

Tả Mi vội vàng theo sau.

Đỗ Gia Danh và hai người đi cùng thức thời rời đi trước.

Vào đến phòng khách, Tả Mi đứng cạnh ghế sofa, nhất thời không biết nên mở miệng thế nào, ánh mắt lại vô thức dừng trên người Linh Sinh.

Anh vẫn điềm nhiên pha trà cho Thích Tuyền, như thể không hề để ý đến ánh mắt ấy. Vì có mặt người ngoài, Thích Tuyền không tiện gọi ba con quỷ ra, nên Linh Sinh đảm nhận luôn vai trò của quản gia Tô.

Hương trà thoang thoảng dần làm dịu tâm trạng Tả Mi.

Thích Tuyền nhẹ nhàng nói:

"Mời ngồi."

Tả Mi rụt rè ngồi xuống, tay nắm chặt vạt váy, ngập ngừng hỏi:

"Đại sư, giờ nhà chúng tôi… đã bình yên rồi chứ?"

Bà vẫn còn sợ hãi, lo đại quỷ chưa chịu buông tha, sẽ tìm cách ngăn cản nhà họ Tống làm ăn.

Thích Tuyền gật đầu:

"Nhân quả đã xử lý xong."

Tả Mi thở phào, cảm kích:

"Cảm ơn đại sư chỉ điểm."

Ngừng một lát, bà lấy hết dũng khí nhìn về phía Linh Sinh:

"Ngài đây… trông rất quen mắt, không biết là người ở đâu?"

Thích Tuyền thản nhiên nói:

"Nếu Tống phu nhân có chuyện muốn nói thì cứ thẳng thắn."

Tả Mi mím môi, mở điện thoại, đưa album ảnh cho cô.

"Đại sư, mời cô xem tấm này."

Trong ảnh là một người phụ nữ có mái tóc đen xoăn nhẹ, dài ngang vai. Khí chất thanh nhã, gương mặt lại mang nét quyến rũ. Nếu chỉ xét vẻ ngoài, cô ta có thể dễ dàng lọt top ba trong danh sách những người phụ nữ đẹp nhất mà Thích Tuyền từng gặp.

Điều đáng chú ý hơn là, cô ta và Linh Sinh... rất giống nhau.

Cô không nói gì, nhưng trong lòng đã có phán đoán.

Tả Mi thấy cô im lặng thì càng thêm lo lắng.

"Đại sư..."

Thích Tuyền hỏi:

"Người này là ai?"

"Phó Cửu Ca, thuộc nhà họ Phó ở Long Kinh. Tôi từng thấy cô ta từ xa, tấm ảnh này là do người quen gửi."

"Được, cảm ơn Tống phu nhân đã cung cấp thông tin." Giọng Thích Tuyền vẫn nhã nhặn, có phần xa cách. "Nếu có chuyện gì cần giúp, xin cứ nói."

Tả Mi siết chặt điện thoại trong tay, lấy hết can đảm nói:

"Đại sư, tôi muốn nhờ cô xem tình duyên cho con trai tôi."

 

Loading...