Họ lập tức phủ định suy đoán, từ chối chấp nhận hiện thực “ảo diệu” kia.
Trong khi bảng khen thưởng sôi động ngoài sức tưởng tượng, thì Thích Tuyền vẫn không hề bị ảnh hưởng chút nào. Sáng hôm sau, mọi người trong biệt thự Lâm Hồ đều có mặt đông đủ trừ một người – con quỷ mới tới.
Tô Dung giải thích: "Tôi gọi rồi, nhưng anh ấy không chịu ra ăn sáng."
Tiết Hồng kinh ngạc: "Cơm mà cũng không hấp dẫn nổi anh ấy à? Tôi nghe nói quỷ cũng có thể thưởng thức món ngon mà?"
Tô Dung mỉm cười: "Anh ấy bảo muốn xem xong tập này đã."
Tiết Hồng ngập ngừng: "Anh ấy không phải thức cả đêm xem tivi đó chứ?"
"Ừm." Tô Dung gật đầu.
Dù sao thì quỷ đâu cần ngủ, có xem liền ba ngày ba đêm cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Tiết Hồng cảm thán: "Khâm phục thật sự... À mà chúng ta định đi khu nghỉ dưỡng, có cần rủ anh ấy theo không?"
Đúng lúc đó, Kỷ Thánh Triết bay vèo đến, hỏi với vẻ háo hức: "Ở khu nghỉ dưỡng có TV không?"
Tiết Hồng nghẹn họng.
Kỷ Thánh Triết nhận ra mình lỡ lời, lập tức chống chế: "Chào cô giáo, tôi không phải không muốn học đâu... Chỉ là đã rất lâu rồi tôi chưa được xem TV..."
Tiết Hồng cuống quít xua tay: "Không, không, anh không cần phải học đâu!"
Học sinh của cô, từ đầu đến cuối chỉ có một – Linh Sinh!
Vừa dùng bữa xong, nhóm ba người Đỗ Gia Danh đã lái xe tới đón. Ai nấy đều ăn diện bảnh bao, trong đó Trương Thành Ngôn đặc biệt lái một chiếc xe thương vụ dài thượt, hào hứng vẫy tay: "Đại sư, ngài ngồi xe tôi đi, siêu rộng rãi luôn!"
Thích Tuyền không kén chọn chuyện ngồi xe của ai, miễn tiện là được.
Để dễ di chuyển, Tô Dung, Tiết Hồng và Kỷ Thánh Triết đều được cô thu vào mộc bài gỗ đào, chỉ còn lại Linh Sinh cùng cô ngồi ở băng ghế sau. Anh mang theo bùa ẩn khí, che đi toàn bộ linh lực. Với tu vi như Thích Tuyền thì vẫn cảm nhận được, nhưng những thiên sư thấp hơn cô sẽ không nhìn ra được lai lịch của anh.
Trên đường đi, Trương Thành Ngôn nhiệt tình giới thiệu: "Khu nghỉ dưỡng có phong cảnh nước non hòa quyện với rừng rậm. Ngoài khám phá thiên nhiên, chèo thuyền, còn có thể cắm trại, nướng BBQ, thám hiểm rừng sâu... đủ kiểu luôn. Nếu đại sư có sở thích nào đặc biệt, ngài cứ nói với tôi, tôi sẽ sắp xếp!"
Thích Tuyền vốn không có sở thích giải trí, chỉ là lần này muốn để ba quỷ hầu trong biệt thự và cả Linh Sinh được thư giãn. Tô Dung ngày ngày bận tu luyện hoặc quản lý biệt thự, Tiết Hồng thì học rồi dạy, Linh Sinh lại cắm đầu làm bài thi và luyện bùa. Đúng là nhịp sống quá buồn tẻ.
Thích Tuyền mở ý niệm hỏi ba người trong mộc bài gỗ đào:
[Các người muốn chơi gì?]
Tô Dung: [Nấu cơm dã ngoại.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/275.html.]
Tiết Hồng: [Đọc sách trên thuyền, rất lãng mạn.]
Kỷ Thánh Triết: [Tôi có thể ở trong phòng xem TV không?]
Thích Tuyền: ...
Người này còn hướng nội hơn người kia.
Mộng Vân Thường
Cô quay sang hỏi Linh Sinh: "Anh thì sao? Có hoạt động nào muốn thử không? Anh có thể gõ ra."
Mỗi con quỷ đều có điện thoại. Sau khi được dạy, Linh Sinh cũng biết dùng để gõ chữ. Anh ngẫm nghĩ rồi gõ vào, đưa điện thoại cho cô xem.
[Nấu cơm dã ngoại, đọc sách trên thuyền, thám hiểm rừng sâu.]
Thích Tuyền hơi ngẩn ra. Anh không thể nghe thấy ý niệm trao đổi giữa cô và quỷ hầu, vậy mà ba hoạt động anh chọn lại trùng khớp hai cái đầu?
Có thể là do sống chung lâu ngày nên Linh Sinh đã quan sát được sở thích của Tô Dung và Tiết Hồng. Cũng có thể... đây vốn là sở thích thật sự của anh.
Cô khẽ mỉm cười: "Được rồi, vậy thử ba hoạt động này trước nhé."
Hơn một tiếng sau, xe đến khu nghỉ dưỡng. Nhóm của Đỗ Gia Danh đã chuẩn bị mọi thứ đâu vào đấy, chỉ cần vào ở là được.
Đây là khu nghỉ dưỡng dạng biệt thự hòa cùng thiên nhiên, thiết kế tinh tế, không gian yên bình và đẹp đến ngỡ ngàng.
Mỗi căn biệt thự trong khu nghỉ dưỡng đều được trang bị đầy đủ tiện nghi, đặc biệt là mỗi phòng đều có cả người và quỷ cùng chung sống. Nhóm ba người Đỗ Gia Danh, Trương Thành Ngôn và Dương Túc bận tối mắt tối mũi với việc dỡ hành lý, rồi lại sắp xếp các hoạt động giải trí trong thời gian lưu trú.
Khi vừa bước vào phòng, Dương Túc lập tức chú ý đến một vật thể lạ ở khu vực huyền quan. Anh chỉ vào một cái bệ nhỏ đặt gần cửa, tò mò hỏi:
"Đây là cái gì vậy?"
Trên bệ đá cẩm thạch là một pho tượng nhỏ cỡ cánh tay, tạo hình như một đạo sĩ: tóc để kiểu Cao Phát*, mặc đạo bào, phất trần rũ xuống từ khuỷu tay trái, dáng vẻ đầy khí chất tu hành.
(*Tóc có đường chân tóc hình chữ M.)
Nhân viên khu nghỉ dưỡng nhanh nhảu giới thiệu:
"Đây là Đổi Vận đại tiên, có thể mang lại vận may cho khách. Chủ khu nghỉ dưỡng rất sùng đạo, nên đã cho đặt một bức trong mỗi biệt thự. Nếu quý khách thấy thích, có thể mua riêng mang về."
Dương Túc chau mày:
"Đổi Vận đại tiên? Sao nghe hơi... vô lý nhỉ? Ôm chặt đùi Thích đại sư chẳng phải còn hiệu quả hơn sao?"