Chỉ những người do chính phủ huấn luyện đặc biệt mới không cần đăng ký với Hiệp hội Thiên sư.
Nghiêm Hòe không trả lời, nét mặt vẫn lạnh như băng.
Hai người di chuyển rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến cổng biệt thự Lâm Hồ.
Nghiêm Canh đứng im vài giây, ngẩng đầu nhìn ngôi biệt thự xa hoa trước mắt, không kìm được thở dài:
"Rốt cuộc là do vị cao thủ này quá nhiều tiền, hay là chính phủ ưu ái dữ vậy? Căn biệt thự này đúng là... đắt xắt ra miếng."
Anh bước lên bấm chuông cửa. Một lúc sau, cửa mở ra.
Người đứng trước mặt họ là một người đàn ông cực kỳ điển trai, mặc đồ chỉnh tề, cười lịch thiệp.
Không đúng... Là nam quỷ!
Nghiêm Canh giật mình, theo phản xạ rút kiếm gỗ đào ra. Nhưng Nghiêm Hòe chỉ liếc một cái đã đưa tay giữ anh lại.
"Là quỷ hầu à?" Giọng Nghiêm Hòe vẫn trầm và lạnh, từng chữ thốt ra như băng.
Tô Dung ngừng cười, mắt nhìn thẳng vào Nghiêm Hòe, không hề có vẻ e sợ:
Mộng Vân Thường
"Các anh tìm ai?"
"Tôi là Nghiêm Hòe. Đến để bái phỏng Thích thiên sư."
Tô Dung ngừng vài giây, giọng điệu ôn hòa nhưng cũng không kém phần đề phòng:
"Đại sư đang tu luyện, không tiếp khách lạ."
Anh ta nói xong thì làm động tác chuẩn bị đóng cửa lại.
"Khoan đã!" Nghiêm Canh lên tiếng, có phần không cam lòng:
"Thích thiên sư lén nuôi quỷ hầu, chính phủ không quản sao?"
Trong giọng nói của anh đầy sự tò mò và nghi ngờ.
Theo lý, việc nuôi quỷ hầu là một trong những cấm kỵ của giới huyền môn. Nhưng chính phủ lại chẳng hề có động thái gì? Thậm chí còn để yên? Quá bất thường rồi.
Nếu chính phủ thật sự nâng đỡ Thích Tuyền đến vậy, chẳng phải là đang giẫm lên những quy tắc mà chính họ đặt ra à? Vậy còn chỉnh đốn huyền môn làm gì?
Tô Dung không trả lời, chỉ lạnh mặt đóng sầm cửa lại.
Nghiêm Canh đứng yên vài giây, rồi ngước nhìn Nghiêm Hòe:
"Giờ sao đây? Theo lý thì với tu vi của Nghiêm Ngọ, Cục Điều tra không dễ gì gây khó dễ. Vậy mà lần này lại bị chặn lại… Có khi nào là do Thích Tuyền ra tay?"
"Đi." Nghiêm Hòe chỉ lạnh nhạt đáp một chữ.
"Hả? Đi đâu?"
"Khách sạn."
Sau khi quay về khách sạn, Nghiêm Canh vẫn còn đang rối rắm.
"Anh Hòe, rốt cuộc chính phủ đang nghĩ gì vậy? Nuôi quỷ hầu không phải là tà đạo sao? Nếu vậy, chuyện Ninh Chí có qua lại với cô ta... có khác gì cấu kết với tà tu? Vậy Hiệp hội Thiên sư đâu có phán sai đâu? Bây giờ tôi rối quá trời rồi đây nè."
Nghiêm Hòe điềm nhiên nói:
"Hơi thở của con quỷ đó rất sạch, chưa từng làm hại ai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/271.html.]
"Vậy thì sao?"
"Cũng không có dấu hiệu nào cho thấy nó bị ép buộc hay cưỡng chế."
"Ừm… rồi rồi, sau đó thì?"
"Quỷ chưa từng làm điều gì tàn ác thì cũng giống như người chưa từng làm điều gì tàn ác. Vậy tại sao lại phải gán nhãn tà ác cho nó?"
Nghiêm Canh vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục, lưỡng lự nói:
"Nhưng mà, quy tắc của huyền môn rõ ràng là…"
"Quy tắc cũng ghi rõ, Hiệp hội Thiên sư phải theo dõi nhất cử nhất động của tà linh tại địa phương." Giọng Nghiêm Hòe dứt khoát:
"Đều là không tuân thủ quy tắc, vậy cái nào nguy hiểm hơn?"
Nghiêm Canh im bặt.
Anh ngẩng đầu nhìn Nghiêm Hòe, ánh mắt như vừa khám phá điều gì đó:
"Anh Hòe, dạo gần đây anh nói nhiều hơn hồi ở Long Kinh á. Còn chịu khó giải thích với tôi nữa."
Nghiêm Hòe không phản ứng, chỉ nhắm mắt tu luyện.
Nghiêm Canh gãi đầu, nhưng vẫn lẩm bẩm:
"Ờ thì, nghĩ kỹ thì lời anh nói cũng có lý. Nếu như Thích thiên sư thật sự không điều khiển quỷ hầu đi làm chuyện xấu… thì chắc cũng không có vấn đề gì lớn."
Anh còn định hỏi thêm, nhưng thấy Nghiêm Hòe đã nhập định, bèn thôi không làm phiền.
Rồi lén lút lôi điện thoại ra.
Anh có một người bạn từng học đại học ở Long Giang, sau tốt nghiệp thì ở lại làm việc ở đó. Nếu Thích Tuyền thực sự là một cao nhân nổi bật, bạn anh hẳn sẽ biết vài chuyện.
Anh gõ nhanh một tin nhắn:
[Nghiêm Canh: Tao muốn hỏi mày một chuyện.]
Phía bên kia trả lời gần như ngay lập tức:
[Khắc Sinh Khắc Tử: Đang chơi game! Đợi tí.]
Mười phút sau.
[Khắc Sinh Khắc Tử: Có chuyện gì?]
[Nghiêm Canh: Mày từng nghe tới thiên sư cấp 6 tên là Thích Tuyền chưa?]
[Khắc Sinh Khắc Tử: Thích Tuyền hả? Có nghe! Rất nổi luôn. Nhưng có phải thiên sư cấp 6 hay không thì tao không chắc.]
Mắt Nghiêm Canh sáng rực lên:
[Nổi tiếng cỡ nào?]
[Khắc Sinh Khắc Tử: [Link] [Link] [Link] – Xem xong mấy cái này là hiểu ngay. Drama sau còn căng hơn drama trước đấy!]
Nghiêm Canh chau mày, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
“Hai cái link đầu dẫn về Weibo thì thôi cũng được đi,” anh lầm bầm, “nhưng cái cuối cùng là cái quái gì vậy?”
Trên màn hình là một trang tiểu thuyết mạng mang tên Thành Văn Học Tiêm Khiếu, truyện Nhật Ký Hào Môn hiện ra rõ ràng.
“Chắc không gửi nhầm chứ?” Anh ấy lật đi lật lại kiểm tra, dù bình thường không đọc tiểu thuyết, nhưng cũng nhận ra đây là trang truyện online nổi tiếng.