Hệ thống lặng đi một chút, rồi lại hỏi: [Nhưng nếu là thiên sư làm chuyện xấu, chẳng phải sẽ bị hồn phi phách tán sao? Người bình thường bị trừng phạt thì còn có cơ hội đầu thai...]
[Pháp luật có kẽ hở, thiên đạo cũng không toàn năng. Luôn luôn có người tìm cách lợi dụng những kẽ hở đó.] — Thích Tuyền lạnh nhạt trả lời.
Hệ thống cuối cùng cũng bị thuyết phục:
"[Cũng đúng.]"
Thành phố Long Lâm.
Nghiêm Hòe vừa bước ra khỏi xe đã nhận được tin nhắn từ cha mình.
"[Cha: Đây là ảnh Hành Phong phái gửi tới. Tối qua khi thu phục lệ quỷ ở đầm lầy, có một cao thủ để lại lá bùa này. Cách vẽ bùa rất đặc biệt.]"
Anh phóng to hình lên xem kỹ.
Quả nhiên không giống với những lá bùa thông thường.
Nhà họ Nghiêm vốn có nhiều phù sư, dù học cùng một thầy nhưng mỗi người đều có phong cách riêng trong cách vẽ bùa – cũng như học chung một bảng chữ mẫu nhưng chữ viết ra lại khác nhau.
Nghiêm Hòe nhíu mày.
Chẳng lẽ... là át chủ bài mà chính phủ đang giấu?
Anh lập tức đến công viên đầm lầy, dán Bùa Ẩn Thân rồi cùng Nghiêm Canh tiến vào bên trong.
Trận pháp bị phá vẫn còn đó, nhưng do không còn linh lực duy trì nên hoàn toàn vô dụng.
Họ cẩn thận kiểm tra từng ngóc ngách, nhưng không phát hiện thêm dấu vết nào.
Nghiêm Canh lầm bầm:
"Anh Hòe, anh còn nhớ cái người tên Ninh Chí ở nhà họ Ninh mà tụi mình gặp ở Hiệp hội Thiên Sư lần trước không?"
"Ừm."
Nghiêm Hòe vốn không phải kiểu người xem thường tất cả, ít nhất vẫn nhớ những nhân vật có thực lực như Ninh Chí – người từng đứng thứ hai, thứ ba ở Đại hội Huyền môn.
"Lúc đó tôi có nói với Bàn Tử, Ninh Chí bị điều tra vì nghi ngờ cấu kết với tà tu ở thành phố Long Giang, bị Hiệp hội gọi lên thẩm vấn. Anh cũng nghe thấy rồi đúng không?"
"Rồi sao?"
Nghiêm Canh ra vẻ bí mật:
"Chẳng bao lâu sau, cậu ta được thả. Nghe nói chính phủ còn đích thân cử người đến đàm phán để dẫn người về. Giờ thì đang làm việc cho chính phủ đấy."
Nghiêm Hòe trầm mặc.
"Anh không thấy kỳ lạ à?" Nghiêm Canh nhíu mày.
Nghiêm Hòe ngước mắt nhìn lên cây:
"Ý cậu là... chính phủ sẽ không thu nhận một thiên sư có liên quan đến tà tu?"
"Đúng! Vì vậy rất có thể từ đầu đến cuối chẳng có cái gọi là 'tà tu' nào cả. Thế thì tại sao Hiệp hội lại muốn định tội Ninh Chí chứ?"
Nghiêm Hòe cụp mắt, giọng lạnh đi:
"Chính và tà... chỉ là lập trường khác nhau mà thôi."
Thế nào là chính, thế nào là tà – không phải nói ra là được.
Nghiêm Canh thở dài:
"Vậy giờ mình làm gì?"
"Quay về thành phố Long Giang."
"Hả?!"
Chưa kịp phản ứng gì thêm, thân ảnh Nghiêm Hòe đã chớp lên, biến mất khỏi công viên.
Khi cả hai trở về Long Giang, thứ đầu tiên họ thấy chính là... hắc khí từng bao trùm vùng ngoại ô Bắc Giao đã biến mất hoàn toàn.
Nghiêm Canh dụi mắt, ngỡ ngàng:
"Anh Hòe, biến mất thật rồi?!"
Đó rõ ràng là đại quỷ cấp 6!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/269.html.]
Cục Điều tra Long Giang có người đủ sức xử lý chuyện này sao?
Không đúng.
Cảnh tượng này... quá giống với những gì từng xảy ra ở thành phố Long Lâm.
Một người ở Long Lâm, giờ lại một người khác ở Long Giang – chẳng lẽ cao thủ của chính phủ được sản xuất hàng loạt chắc?
Nghiêm Canh tròn mắt:
"Không lẽ... cao thủ đó đang ở Long Giang?!"
Nghiêm Hòe dặn:
"Tìm chỗ nghỉ trước, rồi đến Hiệp hội Thiên Sư."
"Rõ!"
Hiệp hội Thiên Sư luôn là nơi nắm rõ tình hình thiên sư địa phương nhất.
Biệt thự Lâm Hồ.
Vừa quay về, Thích Tuyền liền thả Kỷ Thánh Triết ra khỏi mộc bài gỗ đào.
Kỷ Thánh Triết: "???"
Sao trước mặt lại có hai con quỷ?
Tô Dung mỉm cười, nói đùa:
"Đại sư lại mang về một vị nữa rồi."
Tiết Hồng khoanh tay, nhướng mày:
"Đừng lo, nếu quỷ không qua được vòng tuyển chọn nghiêm ngặt của đại sư thì cũng không cướp mất chén cơm của anh đâu."
Kỷ Thánh Triết cảm thấy... mình bị nhốt lâu quá rồi, không theo kịp biểu cảm của quỷ bây giờ nữa.
Thích Tuyền giới thiệu ngắn gọn:
"Hồng quỷ cấp 6, vùng ngoại ô Bắc Giao – Kỷ Thánh Triết."
Tô Dung đưa tay phải ra bắt tay:
"Chào anh, tôi là Tô Dung, quản gia ở đây. Có chuyện gì cần cứ nói với tôi."
Kỷ Thánh Triết còn hơi ngơ, nhưng cũng đưa tay bắt lại.
Tiết Hồng nhướn mày, có khí chất của một chị đại lạnh lùng:
"Tôi là giáo viên dạy kèm tại nhà. Có vấn đề gì không hiểu thì cứ tìm tôi hỏi."
"... Chào cô giáo."
"Phụt."
Tiết Hồng bật cười.
Đại quỷ cấp 6 này sao ngốc đến đáng yêu thế không biết.
Cô trêu:
"Bây giờ anh chính là minh tinh mới nổi của Long Giang đấy. Chủ đề bàn tán hot nhất trong giới thượng lưu luôn."
Kỷ Thánh Triết: "?"
Tiết Hồng hỏi thẳng:
"Tai nạn của Tống Lâm là do anh làm đúng không?"
"Ừ." Kỷ Thánh Triết gật đầu, nghiêm túc nói:
Mộng Vân Thường
"Tôi bị nhốt ở chỗ đó, âm khí quá nặng. Bọn họ xây nhà máy ở đó chỉ chuốc họa vào thân. Tôi chỉ muốn họ ngừng lại trước khi thiệt hại quá lớn."
Tiết Hồng nhíu mày: "Hoàn toàn không có một chút ý định trả thù nào sao?"
"...Cũng có một chút." Kỷ Thánh Triết cười gượng: "Mẹ tôi gặp chuyện là vì việc phá dỡ. Với cái nhà đầu tư kia, tôi thật sự chẳng có chút cảm tình nào."