Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh - 268

Cập nhật lúc: 2025-05-14 16:56:34
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hệ thống lại nổi giận:

"[Đại lão! Chuyện này quá thảm rồi! Dù có bắt được kẻ gây ra chuyện và khiến hắn phải trả giá, thì Kỷ Thánh Triết cũng không còn đủ công đức để đầu thai tốt nữa!]"

Thích Tuyền khẽ cười:

"Nhưng… cũng không phải là không có cách."

"[Đại lão!]" Hệ thống reo lên.

Đôi mắt Kỷ Thánh Triết sáng rực. Anh không rời mắt khỏi Thích Tuyền, tràn đầy mong chờ. Mạnh Vân Tranh cũng ngẩng đầu, chăm chú nhìn cô.

"Tiền bối, công đức đã bị cướp… thật sự có thể lấy lại được sao?"

Thích Tuyền thong thả lên tiếng: "Công đức có thể thay đổi vận mệnh, hay còn gọi là ‘đối vận’. Người mang công đức trên người, nếu không bị can thiệp bởi ngoại lực, thì trong hầu hết trường hợp đều gặp thuận lợi hơn so với người khác. Nhưng cũng vì vậy mà công đức lại có một số giới hạn nhất định với thiên sư."

Mạnh Vân Tranh cau mày: "Nghĩa là sao? Tôi chưa từng nghe đến chuyện này."

Thích Tuyền kiên nhẫn giải thích: "Thiên sư vốn là người tu luyện để cầu trường sinh, bản thân đã sở hữu vận khí rất lớn. Thiên đạo sẽ không để họ tùy tiện gom góp công đức không giới hạn. Nếu được như vậy, chẳng phải chỉ cần tích công đức là họ có thể nhanh chóng phi thăng thành tiên rồi sao?"

Cô ngừng lại một nhịp, rồi tiếp: "Số công đức mà thiên sư có thể sử dụng đều được quy định rõ theo từng cảnh giới. Một khi đạt đến giới hạn đó, cho dù có thêm cũng không dùng được nữa."

Với thiên sư, việc đắc đạo để trường sinh đã là một loại ưu ái, gần như không phải luân hồi như người bình thường. Vì thế, họ không thể dùng công đức để đầu thai vào kiếp sau tốt đẹp như người phàm.

"Nếu Kỷ Thánh Triết có thể viên mãn đủ mười đời tích công đức, thì kiếp sau của anh ấy có thể trở thành tu sĩ có thiên phú tuyệt đỉnh, thậm chí được thiên đạo ưu ái. Nhưng một khi đã trở thành thiên sư, cho dù có tích góp thêm cũng vô ích." Thích Tuyền chậm rãi nói.

Đó là ranh giới mà thiên đạo đặt ra.

"Ví dụ như tôi," cô nói tiếp, "với tu vi hiện tại chỉ có thể sử dụng 5% công đức của Kỷ Thánh Triết. Mà ngay cả 5% này, tôi vẫn chưa đủ điều kiện để kích hoạt hoàn toàn."

Tất nhiên, việc tu luyện không nhất thiết phải dựa vào công đức. Thiếu nó thì vẫn có thể tăng cấp, chỉ là nếu có thì sẽ dễ dàng hơn nhiều, giống như có thêm may mắn vậy.

Công đức, cũng như kỳ ngộ hay giác ngộ, là thứ có duyên mới gặp, không thể cầu xin mà có được.

Hơn nữa, việc tích lũy công đức với thiên sư cực kỳ khó khăn. Từ nhỏ, họ đã phải gánh vác trách nhiệm trừ tà bắt quỷ, nhưng dù có bắt nhiều đến đâu thì công đức vẫn chưa chắc sẽ tích lại được. Không phải lần nào cũng được công nhận.

Mộng Vân Thường

Chính vì vậy, không ít thiên sư dần từ bỏ việc truy cầu công đức, nhưng cũng không thiếu những kẻ ham lam, bắt đầu tìm cách chiếm đoạt công đức từ người khác.

"Vậy tức là, tà tu dùng cấm thuật kia không thể dùng hết số công đức cướp từ Kỷ Thánh Triết lên người mình?" Mạnh Vân Tranh phân tích, giọng trầm xuống. "Hắn rất có thể đã cất giữ số công đức đó vào vật gì đó, để dùng sau."

Thích Tuyền gật đầu.

"Vậy thì, chỉ cần chúng ta tìm ra người đó, sau đó lấy lại vật chứa công đức rồi trả lại cho Kỷ Thánh Triết là được chứ gì?" Mắt Kỷ Thánh Triết sáng rực, rõ ràng là rất kích động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/268.html.]

Thích Tuyền lắc đầu nhẹ: "Vấn đề là, có thể công đức đã được chuyển sang người khác rồi. Nếu vậy thì e là chẳng còn lại bao nhiêu đâu."

"Không sao cả," Kỷ Thánh Triết đáp đầy quyết tâm, "chỉ cần còn cơ hội tìm được là tôi bằng lòng!"

"Nếu công đức đã dùng trên người thường, chỉ cần khiến họ quay lại trạng thái trước khi đổi vận thì vẫn có thể thu hồi lại. Nhưng nếu nó đã dùng cho thiên sư, thì không thể lấy lại được."

Kỷ Thánh Triết cười, giọng khàn khàn nhưng kiên nghị: "Tôi đã như thế này rồi, còn tệ được đến mức nào nữa đâu?"

Thích Tuyền không nói thêm, chỉ gật đầu: "Được."

Cô lấy ra một tấm mộc bài bằng gỗ đào, ném về phía Kỷ Thánh Triết. Mộc bài lơ lửng trước mặt anh, tỏa ra ánh sáng mờ nhạt.

Với thân phận là đại quỷ, Kỷ Thánh Triết thừa hiểu vật này là gì.

Nhưng anh không do dự lấy một giây.

Cô chịu giúp anh phá bỏ cấm thuật đã cướp đi công đức của mình — điều này khiến anh cảm động đến mức suýt rơi nước mắt.

Anh tin cô.

"Vậy là xong rồi à?" Mạnh Vân Tranh vẫn còn hơi ngẩn ngơ, giống như đang ở trong mơ.

"Chưa đâu," Thích Tuyền đáp, giọng bình tĩnh. "Hung thủ vẫn chưa tìm ra."

Nghe vậy, sắc mặt Mạnh Vân Tranh trở nên nghiêm túc: "Cục Điều tra chắc chắn sẽ làm hết sức để truy tìm hắn!"

Phải nỗ lực lấy lại càng nhiều công đức cho Kỷ Thánh Triết càng tốt.

Lúc này, hệ thống cũng trở nên phấn khích: [Hu hu hu hu hu, đại lão, tôi yêu ngài quá đi mất! Ngài là ánh sáng của thế giới này!]

Thích Tuyền: …

Không cần phải khoa trương thế đâu.

[Nhưng mà đại lão, tôi có một câu hỏi nữa.]

[Nói đi.]

[Thiên sư mà đi cướp công đức của người khác, không sợ bị trời phạt à? Mấy người trước đây làm việc ác, chẳng lẽ không sợ quả báo sao?]

Thích Tuyền đáp: [Làm chuyện xấu thì sẽ bị pháp luật trừng trị, đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng mỗi ngày vẫn có vô số người làm chuyện ác.]

Người hiểu đạo lý chưa chắc đã kiểm soát được lòng tham và hành động của mình.

 

Loading...