Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh - 267

Cập nhật lúc: 2025-05-14 16:56:22
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Vân Tranh dừng xe bên đường, ngẩng đầu nhìn lớp hắc khí dày đặc cuộn lên tận trời. Ông hít một hơi thật sâu rồi nói: "Nghe nói lệ quỷ ở vùng đầm lầy thành phố Long Lâm cũng lợi hại ngang ngửa con này."

Thích Tuyền gật đầu: "Ừm."

Mộng Vân Thường

Đều là đại quỷ cấp sáu, sắp bước sang cấp bảy. Khác biệt là, lệ quỷ ở đầm lầy mang sắc đen pha đỏ, còn quỷ ở Bắc Giao lại có ánh sáng vàng ẩn hiện trong làn hắc khí.

Mạnh Vân Tranh cũng thấy ánh sáng ấy, bất giác thở dài: "Đúng là đáng tiếc."

Hai người lần theo hướng hắc khí lan ra mà đi. Cảm nhận được có người tiếp cận, đại quỷ lập tức tung hắc khí vây quanh. Nhờ có linh khí hộ thể, Thích Tuyền không bị ảnh hưởng. Hắc khí liền chuyển hướng tấn công Mạnh Vân Tranh.

Mạnh Vân Tranh: "..."

Là thiện quỷ mười kiếp mà cũng bắt nạt kẻ yếu sao?

Ông mới chỉ là cấp bốn, làm sao chống lại được đại quỷ cấp sáu.

Dù vậy, quỷ kia không có ý tấn công, chỉ dùng hắc khí bao quanh người ông. Một khi ông manh động, chắc chắn sẽ bị xé xác tại chỗ.

Thích Tuyền dừng bước, nhìn về vùng hắc khí đậm đặc nhất, lạnh nhạt nói: "Ra đây đi."

Hắc khí bốc lên cuồn cuộn, rồi một giọng khàn khàn vang lên: "Các người là ai? Đến đây làm gì?"

Hắn biết rõ mình không phải đối thủ của Thích Tuyền nên không dám manh động.

Mạnh Vân Tranh lên tiếng: "Kỷ Thánh Triết, chúng tôi đã điều tra rõ ràng chuyện năm xưa. Nếu giúp anh đòi lại công bằng, anh có bằng lòng siêu thoát không?"

"Siêu thoát?" Giọng của Kỷ Thánh Triết càng thêm nặng nề, như chứa đầy m.á.u và nước mắt. "Tôi… siêu thoát bằng cách nào?"

"Cái gì—" Mạnh Vân Tranh đột nhiên mở to mắt, c.h.ế.t lặng tại chỗ.

Trong màn hắc khí dày đặc, bóng dáng một người đàn ông dần dần hiện ra...

Kỷ Thánh Triết có gương mặt đoan chính, vốn dĩ nên là một chàng trai trẻ lương thiện, tỏa sáng như ánh mặt trời. Thế nhưng, đôi mắt của anh lại đen kịt và sâu hút, như có một vực thẳm trong đó, khiến cả con người anh trở nên vặn vẹo, méo mó.

Thứ khiến Mạnh Vân Tranh kinh ngạc không phải là gương mặt ấy, mà là những đường gân kỳ lạ bất ngờ hiện ra trên da anh. Chúng như cắm sâu vào tận linh hồn, phát ra ánh sáng vàng nhạt—đó chính là kim quang công đức vốn có từ chín đời tích lũy.

Theo lẽ thường, công đức sâu dày như thế, ít nhất cũng phải sáng rực như bóng đèn, nếu không muốn nói là chói lòa. Vậy mà trên người Kỷ Thánh Triết, kim quang ấy lại yếu ớt, nhạt nhòa đến mức gần như sắp tan biến.

Sắc mặt Mạnh Vân Tranh lập tức tái đi.

Anh không cần ai nói cũng hiểu, rõ ràng Kỷ Thánh Triết đã bị người ta dùng pháp thuật nhốt ở đây suốt ba mươi năm để cướp đoạt công đức.

Mạnh Vân Tranh nghiến răng: "Thật là súc sinh!"

Những lời giải thích ban đầu anh định nói ra đều bị nghẹn lại trong cổ họng. Nếu rơi vào hoàn cảnh này, có khi chính anh đã phát điên từ lâu rồi. Kỷ Thánh Triết đúng là xứng đáng với cái danh "người tốt mười đời".

Hệ thống ngơ ngác hỏi:

"[Đại lão, sao mặt của Mạnh chủ nhiệm lại xanh lè thế?]"

Thích Tuyền đáp, giọng mệt mỏi:

"[Kỷ Thánh Triết bị nhốt ở đây. Công đức trên người anh ấy gần như đã bị cướp sạch.]"

Hệ thống gào lên:

"[Cái bíp—bíp—bíp—]"

Toàn bộ lời chửi đều bị hệ thống tự động chặn lại.

Dù là ai đi nữa, rơi vào tình huống như thế này cũng sẽ hắc hóa mất!

Công đức chín đời vất vả tích lũy, cho dù đời này có chấm dứt không viên mãn, thì ít nhất cũng đủ để đầu thai vào một kiếp sống tốt đẹp. Thế mà giờ đây, mọi thứ đều bị cướp sạch!

Hệ thống tức đến phát điên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-dua-vao-viet-van-linh-di-phat-nhanh/267.html.]

"[Đại lão, nếu như công đức của anh ấy không bị cướp, có khi nào anh ấy đã trở thành Quỷ Vương nhờ vào công đức chín đời không?]"

Thích Tuyền gật đầu:

"[Có lẽ vậy.]"

Trước kia cô chỉ nhìn sơ qua, biết rằng quỷ này chưa tạo sát nghiệp nên không định can thiệp. Nhưng giờ, cô đã đổi ý.

Cướp đoạt công đức của người khác — chuyện như vậy không thể bỏ qua!

Cô nhìn về phía Kỷ Thánh Triết, hỏi:

"Anh còn nhớ ai là người hại c.h.ế.t anh không?"

Kỷ Thánh Triết lắc đầu, vẻ mặt mơ hồ:

"Tôi không biết… Tôi thậm chí không rõ mình c.h.ế.t như thế nào."

"Vậy tôi giúp anh giải cấm thuật cướp đoạt công đức." Cô nói thẳng.

Kỷ Thánh Triết hơi sững người:

"Điều kiện là gì?"

"Không có điều kiện."

Ánh mắt anh thoáng kinh ngạc nhìn cô.

Thích Tuyền hỏi lại:

"Muốn giải không?"

"Tất nhiên rồi!"

Dù gặp chuyện bất công như vậy, Kỷ Thánh Triết vẫn giữ được lòng dạ chân thành như ban đầu. Anh không hề nghi ngờ Thích Tuyền, lập tức đồng ý.

Cô bước tới, vẻ mặt nghiêm nghị.

Đưa tay ra, linh khí màu bạc trong lòng bàn tay biến thành những đốm sáng nhỏ, lặng lẽ thấm vào hồn phách của Kỷ Thánh Triết. Chúng bám lên những xúc tu đen nhánh như những sợi gân đang điên cuồng hút công đức.

"Có thể sẽ hơi đau một chút."

Vừa dứt lời, Kỷ Thánh Triết liền bật ra tiếng kêu đau đớn.

Linh lực bám vào xúc tu nhanh chóng hóa thành vô số gai nhọn, cắm sâu vào từng sợi. Đồng thời, chúng kéo mạnh về một hướng như muốn lôi cả rễ ra khỏi hồn phách.

Sắc mặt Thích Tuyền không đổi, bàn tay siết chặt, kéo từng đoạn xúc tu ra, nhổ tận gốc.

Mỗi lần một sợi bị giật ra, hồn phách của Kỷ Thánh Triết lại run lên vì đau đớn. Nhưng bên cạnh đó, một dòng linh lực dịu dàng đang lặng lẽ vuốt ve, vỗ về linh hồn tổn thương của anh.

Anh khẽ run môi, khó nhọc thốt ra hai chữ:

"Cảm ơn."

Trên bầu trời vùng ngoại ô Bắc Giao, mây đen dần tan đi, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống, rọi lên hồn phách của Kỷ Thánh Triết.

Lâu rồi anh mới lại cảm nhận được hơi ấm như vậy.

Cấm thuật bị phá, cơ thể quỷ cũng nhẹ bẫng đi thấy rõ.

Kim quang công đức nhàn nhạt bắt đầu tỏa ra, lấn át hắc khí, dịu dàng chữa lành từng vết rách trong linh hồn anh.

"Muốn lấy lại hết công đức đã mất… rất khó." Thích Tuyền nhẹ giọng nói.

Kỷ Thánh Triết gật đầu, giọng nhỏ:

"Tôi biết."

Loading...