Thiên Kim Thật Cùng Hệ Thống "Hóng Drama" - Chương 48
Cập nhật lúc: 2024-11-21 15:18:27
Lượt xem: 3
Khương Thất Ngư còn chưa biết chuyện này.
Cô chỉ đang tập trung tìm rắn.
Đi một hồi, cô thực sự tìm được một con rắn đang đu mình trên cây.
Khi cô và rắn nhìn thẳng vào mắt nhau, anh trai quay phim và các cư dân mạng đều sợ hãi.
—[Vãi chưởng! Rắn! Đáng sợ quá! Hú hồn chim én rồi!]
—[Chạy mau! Đừng để bị cắn! Tôi cảm thấy đạo diễn tiết sớm sẽ không quan tâm cô đâu!]
—[Ở vùng quê đồng không m.ô.n.g quạnh thế này thực sự rất dễ gặp rắn.]
—[Không phải chứ, sao tôi cảm thấy Khương Ngô đang cười? Còn cười rất biến thái nữa?]
—[Không phải chứ, mọi người nhìn kìa, rắn nhìn cô ấy một cái rồi chạy mất!]
—[??? Đến rắn cũng nhận ra cô ta là mụ điên à?]
Khương Thất Ngư cũng không hiểu sao rắn thấy cô lại chạy.
Nhưng đã bị cô thấy rồi, muốn chạy là không thể!
Cô nhanh tay bắt lấy ba tấc của con rắn, sau đó dùng một tay bóp miệng nó, không cho nó phun nọc độc.
Rắn: "..."
Khương Ngũ Hồ đang ở lều trại cầu nguyện, cầu nguyện cho Khương Thất Ngư không bắt được rắn.
Sau đó chưa được bao lâu, cậu ta thấy Khương Thất Ngư quấn một con rắn quanh cổ quay về.
Khương Ngũ Hồ sợ tới mức nhảy dựng lên: "A a a a a a a a!"
Ngay giây sau, nước mắt cậu ta rơi xuống: "Hu hu hu hu! Đáng sợ quá! Hu hu hu!"
Khương Tử Nhiễm vội vàng an ủi cậu ta: "Anh năm, đừng khóc đừng khóc, không sao đâu."
Khương Ngũ Hồ khóc không ngừng, hoàn toàn không nghe thấy lời an ủi của Khương Tử Nhiễm.
Sau đó, bất thình lình, Khương Thất Ngư đứng sau lưng cậu ta bắt đầu hát.
"Thiếu niên tất yếu có sự ngông cuồng, hình bóng hiên ngang như núi như sông. Dám so sức cùng nhật nguyệt, coi thế giới này chỉ còn thiếu niên ta."
*Trích đoạn bài hát "Thiếu niên Trung Quốc nói" (少年中国说)
Khương Ngũ Hồ: "..."
Khương Ngũ Hồ: "......"
Khương Ngũ Hồ phì cười, nước mũi còn phì ra bong bóng.
Sau đó cậu ta nhìn xung quanh.
Khương Thất Ngư nhíu mày: "Anh tìm gì?"
Khương Ngũ Hồ chớp đôi mắt ướt đẫm: "Anh tìm nhịp điệu đấy! Nhịp điệu đâu rồi?"
Khương Thất Ngư: "..."
—[Khương Ngũ Hồ chửi người đỉnh thật đấy!]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-that-cung-he-thong-hong-drama/chuong-48.html.]
—[Ha ha ha ha ha ha ha c.h.ế.t cười mất!]
—[An ủi không hiệu quả: Đừng khóc nữa. An ủi hiệu quả: Thiếu niên tất yếu có sự ngông cuồng!]
—[Cô giáo Ngô đúng là hiểu cách an ủi người khác!]
Bị Khương Thất Ngư chọc cười, nỗi sợ của Khương Ngũ Hồ giảm đi nhiều.
Trong lòng câu ta có chút niềm vui khó tả.
Khương Thất Ngư an ủi cậu ta!
Vì không có dụng cụ nên con rắn bị Khương Thất Ngư sống sờ sờ luộc chín rồi lột da.
Khương Ngũ Hồ đứng đằng xa, khóe miệng giật giật: "Cô giáo Ngô, em có nghe câu chuyện rắn báo oán chưa?"
Khương Thất Ngư nhíu mày: "Chuyện gì cơ?"
Vẻ mặt Khương Ngũ Hồ nghiêm túc: "Nghĩa là khi một con rắn c.h.ế.t đi, gia đình nó sẽ đến trả thù."
Mắt Khương Thất Ngư sáng lên: "Tự tìm đến? Còn có chuyện tốt vậy à?"
Khương Ngũ Hồ: "..."
Khương Ngũ Hồ bĩu môi: "Dù sao anh không ăn đâu, có c.h.ế.t cũng không ăn!"
—[Người phụ nữ đáng sợ này!]
—[Khương Thất Ngư: Tốt quá, đến đúng lúc, nướng luôn một thể!]
—[Rắn: Mẹ ơi! Mọi người tuyệt đối đừng đến đây! Con người thật là đáng sợ!]
Đêm dần buông xuống, không khí ngập tràn mùi thịt nướng.
Còn có tiếng nói của Khương Ngũ Hồ: "Trời đất ơi, ngon quá!"
Đêm dần im ắng, các thành viên của đoàn phim cũng trở về căn cứ nghỉ ngơi.
Họ đi rất kín đáo, vì Tần Tạ đã nhắc họ rằng tuyệt đối đừng để các khách mời phát hiện căn cứ ở đâu.
Nhất là Khương Thất Ngư.
Tuy nhiên, buổi livestream vẫn tiếp tục, có máy bay không người lái theo dõi từng lều trại.
Nếu ai muốn đi vệ sinh, có thể nói một tiếng với máy bay không người lái, nó sẽ không đi theo.
Các minh tinh luôn sống trong nhung lụa này, hôm nay xem như đã mệt lả người.
Khương Ngũ Hồ không còn sức để buồn bã, lăn ra ngủ như chết.
Khương Thất Ngư ăn no, buồn ngủ nên cũng ngủ luôn.
Nhưng đột nhiên cô bị đánh thức!
「Đinh! Có drama!]
Khương Thất Ngư bị đánh thức rất bực bội, cả giận nói: "Làm phiền giấc ngủ ngon lành của người khác sẽ bị trời đánh thánh đâm!"
Hệ thống thở dài: "Em ở trong cơ thể chị, đánh em cũng là đánh chị."
Khương Thất Ngư: "..."