Thiên kim huyền học trở về ! - 62

Cập nhật lúc: 2025-09-08 08:06:29
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“A, Cảnh Hãn, tay con chảy nhiều m.á.u thế !”

Tiếng kêu thất thanh vang vọng khắp phòng khách rộng lớn. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về bàn tay dính đầy m.á.u của Mộc Cảnh Hãn. Màu m.á.u đỏ tươi nổi bật làn da trắng, trông vô cùng chói mắt.

“Nhanh, nhanh, mau mau cầm m.á.u và băng bó vết thương cho Cảnh Hãn!”

Tiếng hoảng loạn cứ dồn dập vang lên, khiến bầu khí trong phòng trở nên căng thẳng. Tiếng ồn ào cũng Quý Nguyên Tích, của Cảnh Hãn, đang gần đó giật . Vốn là một bác sĩ, bà ngay lập tức nhận mức độ nghiêm trọng của vết thương tay con trai . Bà chút xót xa, trách cứ:

“Tiểu Hãn, tay em nhiều m.á.u thế ?" Tiếng kinh hô vang vọng trong phòng khách, kéo ánh mắt của tập trung về bàn tay đầy m.á.u của Mộc Cảnh Hãn.

“Mau mau mau, mau băng bó miệng vết thương cho tiểu Hãn !” Thanh âm hoảng loạn hết đợt đến đợt khác, phòng khách tức khắc lâm bầu khí khẩn trương.

Tiếng kinh hô cũng  bừng tỉnh Quý Nguyên Tích, bà là một bác sĩ, tự nhiên bình tĩnh hơn , bà bàn tay tràn đầy m.á.u tươi của con trai, tkhông hề hoảng loạn, mà chỉ một chút trách cứ:

“Tiểu Hãn, con đây là thế nào , một tay đều là m.á.u !”

Vừa , bà kéo con nhà vệ sinh, cẩn thận rửa sạch vết thương lấy hộp cứu thương . Vết thương tuy sâu nhưng khá dài. Quý Nguyên Tích băng bó, ngừng lẩm bẩm:

“Con xem con , sắp đến bữa tối nghĩ ăn táo. Nếu ăn thì tay cũng thương như thế .”

Lời của bà đầy vẻ trách móc nhưng sâu thẳm trong đó là sự xót xa của một .

"Con ..." Mộc Cảnh Hãn định gì đó, nhưng thấy Sở Uẩn Hề đang bên cạnh với khuôn mặt đỏ bừng hổ, nuốt lời trong.

“Con cái gì mà con, lớn chừng tự chú ý!” Quý Nguyên Tích cằn nhằn, nhưng đôi tay vẫn nhẹ nhàng băng bó cẩn thận cho Mộc Cảnh Hãn.

Mộc Cảnh Hãn lo lắng cho , khóe môi khẽ cong lên thành một nụ . Vừa nãy, khi xem đoạn video tai nạn xe điện thoại, dù chỉ là qua màn hình, cảm thấy vô cùng sợ hãi. Vậy lúc đó, chắc chắn còn kinh hoàng hơn nhiều. May mắn, Mộc Tịch Vãn đưa cho lá bùa hộ mệnh. Dù trong lòng vẫn chút miễn cưỡng, nhưng Mộc Cảnh Hãn là một đàn ông, phong thái của một đàn ông, thể vì thích mà phủ nhận rằng Mộc Tịch Vãn cứu , nên từ nay về , Mộc Tịch Vãn chính là chị ruột của !

Và còn vết thương tay nữa. Mộc Tịch Vãn hôm nay “huyết quang tai ương”, và quả thật ứng nghiệm. Xem chị họ của thực sự bản lĩnh.

Lúc Quý Nguyên Tích băng bó xong vết thương, Mộc Cảnh Hãn lên, để tâm đến ánh mắt của . Hắn bước thẳng đến mặt Mộc Tịch Vãn, ánh mắt kiên định, một cách nghiêm túc:

“Vãn Vãn, cảm ơn chị vì cứu em hôm nay.”

Từ nãy đến giờ, Mộc Tịch Vãn vẫn luôn âm thầm quan sát Mộc Cảnh Hãn. Cô thầm nghĩ, "Cũng tồi, thằng nhóc bản tính , vẫn còn thể cứu vớt ."

“Không gì, chị cứu thím Hai vì thím là nhà của chị,” Mộc Tịch Vãn bình thản đáp. Từ bữa trưa, cô cảm thấy trong đột nhiên tăng thêm một ít linh lực. Hóa việc giúp thím Hai thoát khỏi kiếp nạn thể nhận công đức.

Mộc Cảnh Hãn Mộc Tịch Vãn thì càng hổ đến đỏ bừng mặt. Hắn cảm thấy hổ thẹn vì những gì với Mộc Tịch Vãn hai ngày qua. Mặc dù điều gì quá đáng, nhưng thừa nhận từng ý định mặt vì Sở Uẩn Hề.

Bên , Sở Uẩn Hề thấy Mộc Cảnh Hãn cảm ơn Mộc Tịch Vãn thì chút hoang mang. "Chẳng lẽ khi ở đây xảy chuyện gì ? Lẽ nào ngay cả Mộc Cảnh Hãn cũng về phía Mộc Tịch Vãn?" Nghĩ đến đó, cô cúi mặt xuống, đôi mắt khỏi lộ vẻ ghen tỵ. Sắp xếp suy nghĩ của , cô Mộc Tịch Vãn, một cách yếu ớt:

“Vãn Vãn, chị nghĩ em nên tin mấy chuyện huyền học . Nếu sáng nay em Cảnh Hãn ‘huyết quang tai ương’, lẽ tay thương !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-huyen-hoc-tro-ve/62.html.]

Giọng của cô mềm nhẹ, như thể đang thật lòng quan tâm cho Mộc Tịch Vãn, nhưng ý tứ trong lời đầy vẻ đổ . Mộc Tịch Vãn Sở Uẩn Hề xong thì suýt bật . Cô thèm để ý đến Sở Uẩn Hề mà trực tiếp Mộc Cảnh Hãn, hỏi:

“Sao, cũng nghĩ thế ?”

Lúc , Mộc Cảnh Hãn nào còn dám nghi ngờ Mộc Tịch Vãn nữa. Hắn vội vã xua tay:

“Không , ! Em thấy chị Vãn Vãn là một đại sư !” Mộc Cảnh Hãn , giơ ngón cái về phía Mộc Tịch Vãn. Ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ.

Sở Uẩn Hề Mộc Cảnh Hãn thì tủi , : “Cảnh Hãn, em tin Tịch Vãn huyền học ?”

Mộc Cảnh Hãn thì im lặng. đó tin, nhưng khi xem đoạn video điện thoại, tin. Rốt cuộc, đó là chuyện mà khoa học thể giải thích . Sự im lặng của khiến Sở Uẩn Hề càng thêm bối rối và tủi .

Giang Tinh Mạn Sở Uẩn Hề những lời đầy ẩn ý nhằm chỉ trích con gái thì tức giận. Bà định lên tiếng, nhưng Mộc Tịch Vãn ngăn . Dù Giang Tinh Mạn cũng là lớn tuổi, Mộc Tịch Vãn thể để mặt để dạy dỗ Sở Uẩn Hề. Cô lạnh lùng về phía Sở Uẩn Hề, giọng đanh thép:

“Sao cô rằng vết thương của Mộc Cảnh Hãn là do cô gây ? Nếu vì cô ăn táo, đứt tay? Hơn nữa, lúc nãy thím Hai mắng Mộc Cảnh Hãn, can đảm nhận ? Kẻ cầm đầu là cô, mà cô đẩy hết lầm lên đầu . Làm như ý nghĩa gì ?”

Lời của Mộc Tịch Vãn sắc bén như đạn bắn, khiến Sở Uẩn Hề thể phản bác. Khuôn mặt cô đỏ bừng. Cô định gì đó thì thấy Mộc Cảnh Dập đang bước sân. Ngay lập tức, cô vẻ đáng thương, run rẩy :

“Chị ! Nếu chị Cảnh Hãn sẽ thương vì gọt táo giúp chị, chị để .” Giọng nghẹn ngào, cơ thể run lên bần bật, như thể đang chịu một sự oan ức tột cùng.

Mộc Cảnh Dập bước phòng khách thấy Sở Uẩn Hề đáng thương như , bất chấp sự mặt của các bậc trưởng bối, ngay lập tức tiến đến chất vấn Mộc Tịch Vãn:

“Mộc Tịch Vãn, chị bắt nạt chị Hề Hề ?”

Mộc Tịch Vãn còn kịp , thì thấy giọng của Mộc lão gia tử vang lên:

“Thằng nhóc thúi, con cái gì đó! Mộc Tịch Vãn là chị gái của con, con thử lớn tiếng với nó thêm nữa xem!”

Mộc Hoành Đào: “Cảnh Dập, con ở công ty lâu như chút tiến bộ nào. Vừa chi nhánh ở Hải Thị đang thiếu , ngày mai con qua đó !”

Mộc Hoành Nghiệp: “Đồ hỗn xược, con phân biệt trái liền đổ oan cho Vãn Vãn, còn mau xin con bé !”

Mộc Cảnh Dập há hốc mồm. Hắn gì ? Mới một câu thôi mà chọc giận nhiều như , còn đày Hải Thị? Thảo nào Sở Uẩn Hề cảm thấy tủi , cả nhà đều về phía Mộc Tịch Vãn, chị buồn mới là lạ.

Một bên, Mộc Cảnh Hãn lặng lẽ quan sát tất cả. "Trước đây cũng giống Ba, động chút là nghĩ Sở Uẩn Hề mới là chịu oan ức." Hắn nhận , thật nãy khi thương, vốn hề ý trách Sở Uẩn Hề. lúc cằn nhằn, Sở Uẩn Hề cũng hề một lời nào giúp .

Lúc , Mộc Cảnh Hãn dường như tỉnh táo hơn một chút. Hắn hiểu vì nhận vẻ giả tạo của Sở Uẩn Hề. Dù hiện tại, vẫn sẽ coi Sở Uẩn Hề là chị gái, nhưng cảm nhận rõ ràng rằng cán cân tình cảm trong lòng nghiêng về phía Mộc Tịch Vãn một chút .

Mộc Tịch Vãn tinh ý nhận sự đổi của Mộc Cảnh Hãn, cô khẽ nhếch đôi mày thanh tú, thầm nghĩ: Thằng nhóc xem còn thể cứu vãn , cô sẽ tay giúp thêm một nữa. Mộc Tịch Vãn Mộc Cảnh Hãn, vẻ mặt nghiêm túc :

“Từ sáng thấy hôm nay sẽ gặp đủ chuyện xui xẻo . Giờ thấy ấn đường của càng đen hơn, lẽ sắp gặp một tai họa nghiêm trọng hơn. bùa hộ mệnh đây, mua một cái ?”

Mộc Tịch Vãn , lấy một lá bùa gấp cẩn thận, lắc nhẹ mặt Mộc Cảnh Hãn.

Loading...