Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thiên Kim Giả Nhận Nuôi Thiên Kim Thật - 5

Cập nhật lúc: 2025-05-11 06:29:07
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 5: Không Ai Thuộc Về Nơi Này

Sau cuộc đối thoại đầy gai góc trong vườn, cả Lâm Tố Ny và Triệu Hân Lam đều chìm trong những suy tư riêng. Tố Ny, sau khi trút bỏ được phần nào sự giận dữ và căm hờn, bắt đầu cảm thấy một khoảng trống mênh m.ô.n.g trong lòng. Cô đã đuổi Hân Lam đi, nhưng sự thật là, dù Hân Lam có ở lại hay không, cô vẫn đã mất đi mọi thứ. Căn biệt thự này, gia đình họ Lâm, cuộc sống thượng lưu – tất cả đều không còn thuộc về cô nữa.

Cô tự hỏi, nơi nào mới thực sự là nhà của mình? Liệu cha mẹ ruột có chấp nhận cô không? Liệu cô có thể thích nghi được với cuộc sống nghèo khó ở vùng quê? Những câu hỏi ấy cứ bủa vây lấy tâm trí cô, khiến cô không thể nào yên giấc.

Về phần Hân Lam, sau khi quyết định rời khỏi gia đình họ Lâm, cô lại cảm thấy hoang mang và lạc lõng hơn bao giờ hết. Cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho một cuộc sống mới, nhưng cô không biết mình sẽ đi đâu, làm gì. Cô không có tiền bạc, không có kỹ năng, không có bất kỳ sự hỗ trợ nào.

Lời nói của Tố Ny vẫn văng vẳng bên tai cô, khiến cô cảm thấy tội lỗi và xấu hổ. Cô biết Tố Ny đã phải chịu đựng rất nhiều, nhưng cô cũng là một nạn nhân của số phận. Cô không hề muốn cướp đi bất cứ thứ gì của Tố Ny, cô chỉ muốn được sống một cuộc sống bình thường.

Tuy nhiên, sau tất cả, Hân Lam nhận ra một điều: cô cũng không thực sự thuộc về nơi này. Dù được khoác lên mình những bộ quần áo sang trọng, dù được sống trong nhung lụa, cô vẫn cảm thấy mình như một người ngoài cuộc. Cô không thể hòa nhập vào thế giới của gia đình họ Lâm, cô không thể hiểu được những chủ đề mà họ bàn luận, cô không thể chia sẻ những sở thích của họ.

Cô nhớ về cuộc sống giản dị ở quê nhà, về những người thân yêu, về những cánh đồng lúa xanh mướt. Cô nhớ về những bữa cơm đạm bạc nhưng ấm cúng, về những buổi tối cả gia đình quây quần bên nhau. Đó mới thực sự là cuộc sống của cô, là nơi trái tim cô thuộc về.

Một buổi tối, khi Tố Ny đang ngồi một mình trong phòng, Trần Tú Anh bước vào, vẻ mặt bà đầy lo lắng.

"Tố Ny, con sao vậy? Mấy ngày nay mẹ thấy con buồn bã quá." Bà hỏi, giọng nói dịu dàng.

Tố Ny ngước lên nhìn mẹ nuôi, nước mắt cô chực trào ra.

"Mẹ à, con không biết mình phải làm gì." Cô nói, giọng cô nghẹn ngào. "Con không còn là con gái của mẹ nữa, con không biết mình thuộc về đâu."

Trần Tú Anh ôm chặt lấy Tố Ny, xoa đầu cô.

"Con ngốc này, dù con không phải con ruột của mẹ, con vẫn luôn là con gái của mẹ. Tình cảm của mẹ dành cho con không hề thay đổi." Bà nói, giọng bà đầy yêu thương.

"Nhưng con..." Tố Ny ngập ngừng nói. "Con không muốn làm phiền đến mẹ nữa. Con muốn rời khỏi đây."

Trần Tú Anh sững người, bà nhìn Tố Ny, ánh mắt bà đầy đau khổ.

"Con muốn đi đâu? Con sẽ sống như thế nào?" Bà hỏi.

"Con không biết." Tố Ny đáp, giọng cô lạc đi. "Con chỉ biết con không thể ở lại đây được nữa. Con cần phải tìm cho mình một con đường riêng."

Trần Tú Anh thở dài, bà biết mình không thể ngăn cản Tố Ny.

"Vậy thì con hãy cẩn thận nhé. Dù con ở đâu, mẹ vẫn luôn yêu thương và ủng hộ con." Bà nói.

Tố Ny ôm chặt lấy Trần Tú Anh, cô cảm thấy ấm áp và biết ơn. Dù không phải con ruột, Trần Tú Anh vẫn luôn yêu thương và quan tâm đến cô. Cô biết mình sẽ không bao giờ quên được người mẹ nuôi này.

Sáng hôm sau, Tố Ny thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi biệt thự họ Lâm. Cô đến chào Trần Tú Anh và Lâm Quốc Hùng, nói lời cảm ơn và tạm biệt.

"Hãy giữ gìn sức khỏe nhé." Trần Tú Anh nói, giọng bà nghẹn ngào. "Hãy nhớ rằng, con luôn có một gia đình ở đây."

Tố Ny gật đầu, cố gắng kìm nén nước mắt. Cô quay lưng bước đi, không dám nhìn lại. Cô biết rằng, đây là một chương mới trong cuộc đời cô, một chương mà cô không hề biết sẽ như thế nào.

Cùng lúc đó, Hân Lam cũng đang chuẩn bị rời khỏi biệt thự họ Lâm. Cô đã thu dọn đồ đạc, viết một lá thư cảm ơn gửi cho Trần Tú Anh và Lâm Quốc Hùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-nhan-nuoi-thien-kim-that/5.html.]

Cô đứng trước cửa phòng, hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm bước ra ngoài. Cô đi xuống cầu thang, định bụng sẽ rời khỏi biệt thự một cách lặng lẽ.

Nhưng khi cô đi ngang qua phòng khách, cô nghe thấy tiếng Tố Ny đang tranh cãi với Trần Tú Anh.

"Mẹ không hiểu sao? Con không thể ở lại đây được nữa." Giọng Tố Ny giận dữ vang lên. "Con không muốn sống cuộc đời của người khác."

"Nhưng con sẽ đi đâu? Con sẽ làm gì?" Giọng Trần Tú Anh lo lắng đáp lại.

"Con sẽ tự lo cho bản thân." Tố Ny nói, giọng cô kiên quyết. "Con không cần ai giúp đỡ."

Hân Lam dừng bước, cô nghe thấy những lời nói của Tố Ny, cô cảm thấy đồng cảm sâu sắc. Cô biết Tố Ny đang phải chịu đựng những gì, cô biết Tố Ny đang cảm thấy như thế nào.

Cô hít một hơi thật sâu, quyết định bước vào phòng khách.

"Chị Tố Ny." Cô gọi, giọng cô run run.

Tố Ny và Trần Tú Anh giật mình quay lại, nhìn thấy Hân Lam đang đứng ở cửa.

"Cô làm gì ở đây?" Tố Ny hỏi, giọng cô lạnh lùng.

"Tôi... tôi muốn nói chuyện với chị." Hân Lam đáp, cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

"Chúng ta không có gì để nói chuyện cả." Tố Ny nói, cô quay lưng bỏ đi.

"Khoan đã." Hân Lam vội vàng nói. "Tôi hiểu chị. Tôi hiểu chị đang cảm thấy như thế nào."

Tố Ny dừng bước, cô quay lại nhìn Hân Lam, ánh mắt cô có vẻ ngạc nhiên.

"Cô hiểu tôi?" Cô hỏi, giọng cô nghi ngờ.

"Phải." Hân Lam gật đầu. "Chúng ta đều là những người không thuộc về nơi này. Chúng ta đều đang sống một cuộc đời không phải của mình."

Tố Ny im lặng, cô nhìn Hân Lam, ánh mắt cô có vẻ dịu lại.

"Vậy thì sao?" Cô hỏi.

"Vậy thì... chúng ta hãy cùng nhau rời khỏi đây." Hân Lam nói, giọng cô chân thành. "Chúng ta hãy cùng nhau tìm cho mình một cuộc sống mới, một cuộc sống mà chúng ta thực sự thuộc về."

Tố Ny sững người, cô không ngờ Hân Lam lại đề nghị như vậy. Cô nhìn Hân Lam, ánh mắt cô đầy suy tư.

Liệu cô có nên tin Hân Lam? Liệu họ có thể cùng nhau vượt qua những khó khăn phía trước? Liệu họ có thể tìm thấy hạnh phúc thực sự?

Những câu hỏi ấy cứ bủa vây lấy tâm trí cô, khiến cô không thể nào đưa ra quyết định.

 

Loading...