Thiên Kim Giả Nhận Nuôi Thiên Kim Thật - 15
Cập nhật lúc: 2025-05-11 06:31:24
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrnjYynG1
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 15: Mẹ Nuôi – Mẹ Ruột
Sau khi vượt qua được âm mưu của ông Hoàng, cuộc sống của Lâm Tố Ny và Triệu Hân Lam trở lại bình yên. Thương hiệu "Song Nữ" ngày càng phát triển, mang lại cho họ sự ổn định về tài chính và danh tiếng. Tuy nhiên, trong lòng Tố Ny vẫn luôn canh cánh một nỗi niềm: mối quan hệ với bà Trần Tú Anh, mẹ nuôi của cô.
Từ sau khi Tố Ny rời khỏi gia đình họ Lâm, hai người gần như không còn liên lạc. Tố Ny hiểu rằng, bà Trần Tú Anh vẫn còn buồn và thất vọng về cô. Cô cũng biết rằng, việc cô không phải con ruột đã gây ra một vết thương lòng sâu sắc cho bà.
"Em có nên đến thăm mẹ Trần không?" Tố Ny hỏi Hân Lam một ngày nọ, khi cả hai đang cùng nhau làm việc trong văn phòng.
"Chị nên đi." Hân Lam đáp, không chút do dự. "Dù sao bà ấy cũng là mẹ của chị. Em tin rằng, bà ấy vẫn luôn yêu thương chị."
"Em có chắc không?" Tố Ny hỏi, giọng cô có chút lo lắng. "Em sợ rằng, bà ấy sẽ không muốn gặp chị."
"Chị đừng lo lắng." Hân Lam nói, cô vỗ vai Tố Ny. "Em sẽ đi cùng chị. Chúng ta sẽ cùng nhau đến thăm mẹ Trần."
Tố Ny cảm động trước sự ủng hộ của Hân Lam. Cô gật đầu đồng ý, và cả hai bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi đến nhà họ Lâm.
Họ mua những món quà mà bà Trần Tú Anh yêu thích, như hoa lan, trà hảo hạng, và những món đồ trang sức tinh xảo. Họ cũng chuẩn bị một tâm lý thật tốt, sẵn sàng đối mặt với mọi tình huống có thể xảy ra.
Ngày hôm sau, Tố Ny và Hân Lam đến nhà họ Lâm. Ngôi biệt thự vẫn tráng lệ và lộng lẫy như ngày nào, nhưng Tố Ny cảm thấy một cảm giác xa lạ và trống vắng.
Quản gia mở cửa đón họ, và dẫn họ vào phòng khách. Bà Trần Tú Anh đang ngồi trên ghế sofa, đọc sách. Khi nhìn thấy Tố Ny và Hân Lam, bà tỏ ra ngạc nhiên.
"Tố Ny, Hân Lam, sao hai con lại đến đây?" Bà hỏi, giọng bà có chút lạnh lùng.
"Chúng con đến thăm mẹ." Tố Ny đáp, cô cố gắng giữ giọng bình tĩnh. "Chúng con mang đến cho mẹ một vài món quà."
Tố Ny và Hân Lam đưa những món quà cho bà Trần Tú Anh. Bà nhận lấy chúng, nhưng không hề tỏ ra vui mừng.
"Cảm ơn hai con." Bà nói. "Nhưng hai con không cần phải làm vậy. Mẹ không thiếu gì cả."
Không khí trong phòng khách trở nên căng thẳng và ngột ngạt. Tố Ny cảm thấy hối hận vì đã đến đây. Cô tự hỏi liệu mình đã làm đúng hay sai.
"Mẹ khỏe không ạ?" Hân Lam lên tiếng phá vỡ sự im lặng. "Con thấy mẹ gầy đi nhiều quá."
"Mẹ vẫn khỏe." Bà Trần Tú Anh đáp. "Chỉ là mẹ hơi mệt mỏi thôi."
"Mẹ nên nghỉ ngơi nhiều hơn." Hân Lam nói. "Mẹ đừng làm việc quá sức."
"Mẹ biết rồi." Bà Trần Tú Anh nói. "Hai con ngồi đi. Mẹ sẽ cho người mang trà ra."
Tố Ny và Hân Lam ngồi xuống ghế sofa, chờ đợi trà. Trong lúc đó, không ai nói gì. Tố Ny nhìn bà Trần Tú Anh, và cô cảm thấy một nỗi đau nhói trong tim.
Cô nhận ra rằng, bà Trần Tú Anh đã già đi nhiều. Khuôn mặt bà có nhiều nếp nhăn hơn, và ánh mắt bà cũng trở nên u buồn hơn. Cô cảm thấy thương bà vô cùng.
"Mẹ..." Tố Ny lên tiếng, cô cố gắng kìm nén nước mắt. "Con xin lỗi mẹ."
Bà Trần Tú Anh ngước lên nhìn Tố Ny.
"Con xin lỗi mẹ vì đã rời khỏi nhà. Con xin lỗi mẹ vì đã làm mẹ buồn. Con biết rằng, con đã gây ra rất nhiều đau khổ cho mẹ."
Bà Trần Tú Anh im lặng một lát rồi thở dài.
"Mẹ không trách con." Bà nói. "Mẹ hiểu rằng, con cần phải tìm cho mình một con đường riêng. Mẹ cũng hiểu rằng, con không thể ở lại đây mãi mãi."
"Nhưng con vẫn luôn yêu mẹ." Tố Ny nói, nước mắt cô bắt đầu rơi. "Mẹ mãi mãi là mẹ của con. Dù con có đi đâu, làm gì, con cũng không bao giờ quên mẹ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-nhan-nuoi-thien-kim-that/15.html.]
Bà Trần Tú Anh đứng dậy, bước đến bên Tố Ny. Bà ôm chặt lấy cô, và xoa đầu cô.
"Mẹ cũng yêu con." Bà nói, giọng bà nghẹn ngào. "Con mãi mãi là con gái của mẹ. Dù con không phải con ruột, con vẫn là người mà mẹ yêu thương nhất."
Tố Ny khóc nức nở trong vòng tay của bà Trần Tú Anh. Cô cảm thấy một sự giải thoát lớn lao. Cô đã trút bỏ được gánh nặng trong lòng, và cô đã hàn gắn được mối quan hệ với người mẹ mà cô yêu thương nhất.
"Mẹ tự hào về con." Bà Trần Tú Anh nói. "Con đã trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, bản lĩnh, và thành công. Con đã chứng minh cho mọi người thấy rằng, con có thể làm được mọi thứ."
"Con cảm ơn mẹ." Tố Ny nói. "Con sẽ không bao giờ làm mẹ thất vọng."
Bà Trần Tú Anh buông Tố Ny ra, và nhìn cô với ánh mắt trìu mến.
"Con hãy sống thật hạnh phúc nhé." Bà nói. "Đó là điều mà mẹ mong muốn nhất."
"Con sẽ cố gắng." Tố Ny đáp.
Bà Trần Tú Anh quay sang nhìn Hân Lam.
"Hân Lam, mẹ cũng muốn cảm ơn con." Bà nói. "Con đã luôn ở bên cạnh Tố Ny, và con đã giúp con bé vượt qua những khó khăn trong cuộc sống."
"Con không làm gì cả." Hân Lam đáp, cô ngượng ngùng. "Con chỉ muốn giúp chị Tố Ny được hạnh phúc."
"Mẹ biết." Bà Trần Tú Anh nói. "Con là một cô gái tốt bụng và nhân hậu. Mẹ rất vui vì con đã trở thành con gái của mẹ."
Hân Lam cảm động trước những lời nói của bà Trần Tú Anh. Cô ôm lấy bà, và nói:
"Con cũng yêu mẹ."
Bà Trần Tú Anh mỉm cười, và ôm chặt lấy Hân Lam. Cả ba người cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc ấm áp và hạnh phúc.
Trước khi ra về, Tố Ny nói với bà Trần Tú Anh:
"Mẹ ơi, con xin phép trả lại tất cả những gì mà con đã nhận được từ gia đình họ Lâm. Con không muốn nợ mẹ bất cứ điều gì."
Bà Trần Tú Anh ngạc nhiên nhìn Tố Ny.
"Con nói gì vậy?" Bà hỏi. "Những gì con đã nhận được là những gì con xứng đáng có được. Con không cần phải trả lại gì cả."
"Con biết." Tố Ny nói. "Nhưng con muốn tự mình xây dựng cuộc sống của mình. Con muốn chứng minh cho mọi người thấy rằng, con có thể thành công mà không cần dựa dẫm vào ai."
Bà Trần Tú Anh im lặng một lúc rồi gật đầu.
"Mẹ hiểu rồi." Bà nói. "Nếu đó là điều mà con muốn, mẹ sẽ không ngăn cản con."
Tố Ny mỉm cười, và ôm chặt lấy bà Trần Tú Anh. Cô cảm thấy một sự bình yên trong lòng. Cô đã trả lại tất cả những gì mà cô đã nhận được, và cô đã giải phóng bản thân khỏi những ràng buộc của quá khứ.
Từ giờ trở đi, cô sẽ sống một cuộc sống tự do và hạnh phúc, bên cạnh những người mà cô yêu thương. Cô sẽ không bao giờ hối hận về những quyết định của mình, và cô sẽ luôn trân trọng những gì mà cô đã có.
Khi Tố Ny và Hân Lam rời khỏi nhà họ Lâm, họ cảm thấy như trút được một gánh nặng lớn. Họ đã hòa giải được với quá khứ, và họ đã sẵn sàng để bước tiếp trên con đường tương lai.
Họ biết rằng, cuộc sống sẽ còn nhiều khó khăn và thử thách, nhưng họ sẽ luôn ở bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi trở ngại. Họ là gia đình của nhau, và họ sẽ luôn yêu thương và bảo vệ nhau.