Thiên Kim Giả Nhận Nuôi Thiên Kim Thật - 1
Cập nhật lúc: 2025-05-11 06:28:20
Lượt xem: 99
Chương 1: Huyết Thống Không Nói Dối
Tiếng nhạc du dương rót vào không gian sang trọng của biệt thự, nhưng Lâm Tố Ny không hề cảm nhận được sự thư thái. Cô ngồi thẳng lưng trên chiếc ghế sofa bọc nhung, ánh mắt dán chặt vào tờ giấy xét nghiệm ADN trên tay. Từng con chữ, từng con số nhảy múa trước mắt, nhưng cuối cùng chỉ đọng lại một kết luận nghiệt ngã: Âm tính.
Âm tính với việc là con ruột của Lâm Quốc Hùng và Trần Tú Anh.
Hơi thở của Tố Ny trở nên nặng nhọc. Suốt hai mươi năm qua, cô sống trong nhung lụa, được yêu thương, được chiều chuộng, được xem là viên ngọc quý của gia tộc họ Lâm. Biệt thự tráng lệ này là nhà cô, bố mẹ cô là Lâm Quốc Hùng và Trần Tú Anh. Mọi thứ cô có, mọi thứ cô biết đều gắn liền với cái tên Lâm Tố Ny. Vậy mà bây giờ, một tờ giấy mỏng manh phủ nhận tất cả.
"Tố Ny, con sao vậy?"
Giọng nói đầy lo lắng của Trần Tú Anh kéo Tố Ny trở về thực tại. Cô ngước lên nhìn người phụ nữ mà cô vẫn luôn gọi là mẹ. Khuôn mặt bà vẫn đẹp mặn mà dù đã bước vào tuổi trung niên, toát lên vẻ quý phái và quyền lực. Ánh mắt bà dịu dàng, nhưng ẩn sâu bên trong là sự bất an.
"Mẹ..." Tố Ny khó khăn mở lời, cổ họng cô nghẹn ứ lại. "Kết quả... kết quả xét nghiệm..."
Trần Tú Anh vội vàng giật lấy tờ giấy, đôi mắt bà lướt nhanh qua những dòng chữ vô hồn. Gương mặt bà tái nhợt dần, bàn tay run rẩy. Bà ngẩng lên nhìn Tố Ny, đôi mắt ngấn lệ.
"Đây... đây là sự thật sao?"
Tố Ny gật đầu, nước mắt chực trào ra. "Con... con không phải con ruột của bố mẹ."
Không gian chìm vào im lặng c.h.ế.t chóc. Lâm Quốc Hùng, người đàn ông quyền lực và lạnh lùng thường thấy, lúc này cũng lộ vẻ bàng hoàng. Ông bước đến bên vợ, ôm bà vào lòng, ánh mắt nhìn Tố Ny đầy phức tạp.
"Chúng ta... đã nuôi nhầm con sao?" Giọng ông khàn khàn, đầy chua xót.
"Nhầm?" Tố Ny lặp lại từ này, một cảm giác xót xa trào dâng trong lòng. Suốt hai mươi năm, cô đã sống một cuộc đời không thuộc về mình. Cô đã chiếm đoạt vị trí của người khác, hưởng thụ những đặc quyền mà lẽ ra không dành cho cô.
"Vậy... con ruột của bố mẹ... con bé đang ở đâu?" Tố Ny cố gắng giữ giọng bình tĩnh, nhưng trái tim cô đang gào thét.
Trần Tú Anh lau vội nước mắt, giọng bà run rẩy: "Chúng ta đã tìm thấy con bé. Con bé... tên là Triệu Hân Lam."
Triệu Hân Lam. Một cái tên xa lạ, nhưng lại mang trong mình huyết thống của gia đình họ Lâm. Một cô gái lớn lên ở một nơi nào đó mà cô chưa từng biết đến, sống một cuộc đời hoàn toàn khác biệt. Cô gái ấy, giờ đây, sắp bước vào cuộc đời cô, cướp đi mọi thứ cô đang có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-gia-nhan-nuoi-thien-kim-that/1.html.]
"Con bé... sắp đến đây sao?" Tố Ny hỏi, cố gắng nuốt ngược cảm xúc hỗn loạn trong lòng.
Lâm Quốc Hùng gật đầu, ánh mắt ông nhìn Tố Ny đầy áy náy. "Chúng ta cần phải đón con bé về. Con bé mới là người thừa kế hợp pháp của gia tộc họ Lâm."
Lời nói của ông như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng vào tim Tố Ny. Người thừa kế. Một danh hiệu mà cô vẫn luôn tin rằng thuộc về mình. Vậy mà bây giờ, nó sắp bị tước đoạt.
"Vậy... còn con?" Tố Ny hỏi, giọng cô nghẹn ngào. "Con... con sẽ đi đâu?"
Trần Tú Anh ôm chặt lấy Tố Ny, nước mắt bà lã chã rơi trên vai cô. "Chúng ta sẽ không bỏ rơi con. Dù con không phải con ruột, con vẫn là con gái của chúng ta. Chúng ta sẽ chu cấp cho con, lo cho con đến hết đời."
Nhưng Tố Ny biết, mọi thứ sẽ không bao giờ như cũ. Cô không còn là viên ngọc quý của gia tộc họ Lâm nữa. Cô chỉ là một người ngoài cuộc, một kẻ chiếm đoạt.
"Gia đình ruột của con..." Tố Ny thì thào, giọng cô lạc đi. "Họ... họ là ai?"
Lâm Quốc Hùng thở dài, giọng ông trầm xuống: "Họ... là một cặp vợ chồng làm thuê ở vùng quê. Cuộc sống của họ... không hề dễ dàng."
Một cặp vợ chồng làm thuê. Một cuộc sống nghèo khó. Đó là nguồn gốc thực sự của cô. Một sự thật phũ phàng đến mức cô không thể tin vào tai mình.
Tố Ny đứng dậy, bước đến bên cửa sổ. Bên ngoài, khu vườn xanh mướt trải dài đến tận chân trời. Ánh nắng chiều vàng vọt hắt lên những đóa hoa hồng đang khoe sắc. Tất cả đều quá đẹp, quá xa vời so với cuộc đời mà cô sắp phải đối mặt.
"Con cần thời gian." Tố Ny nói, giọng cô run run. "Con cần thời gian để chấp nhận mọi chuyện."
Cô quay lưng lại với bố mẹ nuôi, bước nhanh về phía cầu thang. Cô cần phải thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời khỏi nơi này. Rời khỏi cuộc đời mà cô đã từng nghĩ là của mình.
Khi Tố Ny bước lên những bậc thang cuối cùng, cô nghe thấy tiếng Trần Tú Anh gọi với theo:
"Tố Ny... con đừng buồn. Dù thế nào đi nữa, con vẫn luôn là con gái của mẹ."
Nhưng Tố Ny biết, những lời nói đó chỉ là sự an ủi vô nghĩa. Cô không còn là con gái của bà nữa. Cô chỉ là một người dư thừa, một cái bóng mờ trong cuộc đời của gia đình họ Lâm. Và giờ đây, cô phải tìm cho mình một con đường riêng, một cuộc đời mới, một danh tính mới. Một cuộc đời mà cô không hề biết sẽ như thế nào.