Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 901
Cập nhật lúc: 2025-03-12 10:14:32
Lượt xem: 9
Bữa tối đã dọn sẵn trên bàn, cả nhà quây quần bên nhau. Dù món ăn không cầu kỳ, nhưng có đủ đầy người thân bên cạnh, không khí lại vui vẻ và ấm áp hơn bao giờ hết.
Sau khi ăn xong, chẳng ai vội ra về, mọi người ngồi lại phòng khách chuyện trò. Khi nghe kể về việc Từ Như Ý và bố chồng giải quyết êm đẹp mọi chuyện nhờ đề xuất ký thỏa thuận rồi công chứng của Tần Chiêu Chiêu, ai nấy đều ngạc nhiên lẫn thán phục. Trong một hoàn cảnh phức tạp như vậy, việc tìm ra cách giải quyết hợp lý, lại còn tiết kiệm được chi phí là điều không hề dễ dàng.
Vợ chồng Lục Quốc An nhìn Tần Chiêu Chiêu với ánh mắt đầy yêu mến. Dư Hoa không ngần ngại khen ngợi:
"Con có bao nhiêu chất xám trong đầu vậy? Cứ như thể con biết nhiều hơn tất cả mọi người cộng lại!"
Tần Chiêu Chiêu bất giác đỏ mặt, được mẹ chồng khen ngợi trước mặt mọi người thế này thật khiến cô hơi ngại.
"Con đâu có thông minh như mẹ nói đâu ạ. Chẳng qua con chỉ chịu khó đọc sách một chút thôi."
"Chị Chiêu Chiêu, chị đừng khiêm tốn quá! Chỉ đọc sách mà có thể thi đậu chứng chỉ hành nghề y, thế gian này có mấy ai làm được chứ? Trong lòng em, chị đúng là thiên tài. Cả đời này, người em ngưỡng mộ nhất chính là chị!"
Tần Chiêu Chiêu vội xua tay ngăn lại:
"Được rồi, được rồi! Chị chịu thua rồi, đừng khen nữa, ngại lắm đây này. Chúng ta đổi chủ đề đi, được không?"
Cả nhà bật cười trước phản ứng của cô.
"Được rồi, không khen nữa. Nhưng mà hôm nay là thứ Hai, chẳng phải con bảo sẽ đi lấy chứng chỉ hành nghề sao? Đã lấy được chưa?" Dư Hoa hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/901.html.]
"Con có đi rồi, nhưng không lấy được ạ."
"Sao thế? Chẳng phải trước đó đã thông báo là có chứng chỉ rồi sao?" Dư Hoa nhíu mày thắc mắc.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"Nhân viên ở Sở Y tế là người mới, cô ấy tìm không thấy chứng chỉ của con. Họ bảo có thể đã chuyển xuống các xã rồi."
"Vậy bây giờ phải làm sao?" Lục Quốc An không hiểu nổi sao lại có chuyện này.
"Người bên sở bảo con cứ về nhà chờ, họ sẽ kiểm tra lại xem chứng chỉ đã gửi đi đâu rồi báo lại. Con cũng không còn cách nào khác ngoài đợi thôi."
"Không sao đâu. Nếu thông tin của con còn trong hệ thống, chắc chắn sẽ không bị thất lạc. Mình cứ đợi vài ngày xem sao." Dư Hoa an ủi.
Tần Chiêu Chiêu gật đầu: "Con cũng nghĩ vậy ạ."
Trò chuyện thêm một lúc, Lục Phi lái xe chở cả nhà về.
Ba ngày trôi qua vẫn chẳng có tin tức gì về chứng chỉ. Tần Chiêu Chiêu bắt đầu thấy bất an. Nếu chỉ là chậm trễ thông thường, đáng lẽ giờ này đã phải có phản hồi. Cô quyết định sáng sớm hôm sau đến thẳng Sở Y tế thành phố để hỏi cho rõ ràng.
Nhưng cô chỉ nhận được một câu trả lời đơn giản: "Cứ chờ đi, khi nào có tin chúng tôi sẽ báo."
Họ còn khuyên cô đừng lo lắng.