Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 76
Cập nhật lúc: 2025-02-22 16:13:03
Lượt xem: 29
Dù đã thắng trong màn đấu khẩu với Lý Kiều Kiều, nhưng Tần Chiêu Chiêu lại không thấy vui vẻ chút nào. Nghĩ đến chuyện chiếc quần đùi dưới gối của Lục Trầm, lòng cô lại dấy lên cơn bực bội.
Rõ ràng cô rất xinh đẹp, thân hình cũng quyến rũ, vậy mà Lục Trầm thà tự giải quyết còn hơn tìm đến cô.
Chẳng lẽ trong mắt anh, cô lại tệ đến mức đó sao?
Càng nghĩ càng tức.
Cuối cùng, cô cũng đến cổng doanh trại.
Người lính gác ngay lập tức ngăn cô lại, nghiêm giọng nói:
"Ở đây không được tự tiện ra vào."
Tần Chiêu Chiêu mỉm cười, kiên nhẫn giải thích:
"Tôi là vợ của doanh trưởng Lục, hôm nay cảm thấy không khỏe nên đến Y Vụ Sở khám bệnh."
Những chuyện mà nguyên chủ trước đây từng làm, cả doanh trại này ai cũng biết. Trong mắt họ, Tần Chiêu Chiêu hẳn phải là một người phụ nữ hung dữ, chua ngoa, suốt ngày gây chuyện.
Nhưng bây giờ, cô gái trước mặt họ lại vô cùng trẻ trung, xinh đẹp, thậm chí còn rạng rỡ hơn cả bác sĩ Trương trong doanh trại. Khí chất dịu dàng, dáng vẻ mềm mại, hoàn toàn khác xa những gì họ tưởng tượng.
Người lính gác vẫn cảnh giác, nghiêm mặt hỏi:
"Cô có gì chứng minh mình là vợ của doanh trưởng Lục không?"
Tần Chiêu Chiêu khựng lại, không ngờ họ lại cẩn thận đến vậy.
"... Anh có thể giúp tôi nhắn tin cho doanh trưởng Lục, bảo anh ấy ra gặp tôi. Như vậy chẳng phải sẽ chứng minh được sao?"
Người lính gác lắc đầu:
"Doanh trưởng Lục không có ở đây, anh ấy ra ngoài rồi, chưa về."
Tần Chiêu Chiêu có chút bất ngờ, theo phản xạ hỏi lại:
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"Vậy cảnh vệ Vương Đức Thuận cũng đi cùng sao?"
Vừa dứt lời, cô đã trông thấy Vương Đức Thuận đang đi tới từ xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/76.html.]
Cô nhanh chóng vẫy tay gọi:
"Tiểu Vương!"
Tiểu Vương ngước nhìn, thấy rõ người đang gọi mình thì thoáng ngạc nhiên, rồi vội chạy tới.
"Chị dâu! Sao chị lại ở đây?"
Tần Chiêu Chiêu nhẹ nhàng nói:
"Tôi không khỏe, đến Y Vụ Sở lấy thuốc. Mấy người lính gác không nhận ra tôi, nên không cho tôi vào."
Tiểu Vương nhanh chóng xác nhận với người lính gác:
"Đây đúng là vợ của doanh trưởng Lục."
Người lính gác lúc này mới chịu cho cô vào.
Tần Chiêu Chiêu bước vào trong, tò mò hỏi:
"Tiểu Vương, hôm nay sao doanh trưởng Lục không về nhà ăn trưa vậy?"
Tiểu Vương lắc đầu:
"Doanh trưởng đi rất vội, ngay cả cơm tôi mang về anh ấy cũng không ăn, đã lái xe đi ngay rồi. Anh ấy cũng không nói là đi đâu."
"Mỗi ngày anh ấy đều bận rộn như vậy sao?"
"Đúng vậy, doanh trưởng chúng tôi có rất nhiều việc phải lo. Ngày nào anh ấy cũng vất vả."
Tần Chiêu Chiêu im lặng. Dường như Lục Trầm luôn chu đáo với mọi người, chỉ trừ cô.
Tiểu Vương chỉ tay về phía một tòa nhà cách đó không xa:
"Đó là văn phòng của doanh trưởng chúng tôi. Chị khám xong có thể qua đó thăm anh ấy."
Cậu ta thật tốt bụng, luôn nghĩ cho người khác. Dù không nói, cô cũng định hỏi.
Tiểu Vương dẫn cô đến Y Vụ Sở:
"Chị dâu, đây là chỗ khám bệnh."