Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 708
Cập nhật lúc: 2025-03-08 08:16:24
Lượt xem: 12
Hai đứa nhỏ rất ngoan, không hề quấy khóc, còn Á Á và Thanh Thanh thì cố gắng giữ yên lặng, sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô.
Tần Chiêu Chiêu lặng lẽ quan sát, khóe môi khẽ nhếch lên.
Thanh Thanh nghiêng đầu ghé vào tai chị gái thì thầm:
"Chị, em muốn bế em trai với em gái. Mỗi người bế một đứa nhé?"
Khuôn mặt Á Á lập tức trở nên nghiêm túc, trông như người lớn:
"Không được đâu. Em trai và em gái còn bé lắm, chúng ta chưa thể bế được. Nhỡ đâu buông tay làm rơi, chúng sẽ bị thương thì sao?"
Thanh Thanh có chút thất vọng, bĩu môi.
"Nhưng em thích lắm. Không biết bao giờ chúng mới lớn để em bế được đây?"
Á Á suy nghĩ một chút rồi nói đầy chắc chắn:
"Khoảng năm sau bọn nhỏ biết đi rồi. Lúc đó có thể chơi với chúng ta."
"Thật không?"
"Thật đấy! Chị Tuệ Lan nói vậy mà."
Nghe đến tên Vương Tuệ Lan, Thanh Thanh chợt nhớ ra điều gì đó, tò mò hỏi:
"Sao giờ này chị Tuệ Lan chưa về nhỉ? Không lẽ chị ấy cũng đi với chú hai rồi?"
Á Á lắc đầu:
"Chị cũng không biết."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/708.html.]
Lúc này, Tần Chiêu Chiêu mới cất giọng:
"Chị Tuệ Lan của các con không đi đâu cả."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Nghe thấy cô tỉnh dậy, hai bé lập tức chạy đến bên giường, vui vẻ reo lên:
"Thím ơi, thím tỉnh rồi!"
Thanh Thanh ngước đôi mắt tròn xoe nhìn cô, hỏi ngay:
"Thím ơi, sao giờ này chị Tuệ Lan chưa về?"
Tần Chiêu Chiêu nhìn đồng hồ. Từ nhà ra ga xe lửa chỉ mất khoảng hai mươi phút, mà giờ đã hơn hai tiếng rồi.
"Có lẽ có việc gì đó nên trễ chút thôi. Chắc sắp về rồi." Cô dịu dàng xoa đầu Thanh Thanh. "Các con thích chị Tuệ Lan lắm à?"
"Thích lắm!" Thanh Thanh gật đầu liên tục, giọng đầy phấn khích. "Chị ấy chơi với chúng con, còn xếp hình thành nhiều thứ hay lắm! Có cả xe ô tô, lâu đài nữa. Chị còn kể chuyện cho chúng con nghe, hay lắm luôn!"
Nói đến đây, ánh mắt cô bé sáng rực, tràn đầy ngưỡng mộ.
"Chị ấy còn tết tóc cho chúng con, biến chúng con thành công chúa nhỏ. Cả hai chị em con đều thích chị ấy lắm!"
Vương Tuệ Lan là người tử tế, chăm chỉ, nhân cách chính trực. Càng sống chung, mọi người càng thêm quý mến cô. Không chỉ có Tần Chiêu Chiêu, Á Á và Thanh Thanh, ngay cả mẹ chồng của Tần Chiêu Chiêu – bà Dư Hoa – cũng có ấn tượng tốt về cô gái này.
Lục Phi và Vương Tuệ Lan đang đi về phía xe thì đột nhiên phía trước vang lên tiếng hô hoảng loạn:
"Mau bắt cướp lại!"
Một gã đàn ông cao gầy chạy thục mạng về phía xe của họ. Trước mặt có một ngã rẽ dẫn vào hẻm nhỏ, nếu hắn chạy vào đó thì gần như chắc chắn sẽ thoát.
Lục Phi chỉ mất một giây suy nghĩ rồi lập tức lao tới chặn đường.
Thấy có người cản trước mặt, tên cướp lập tức rút ra một con d.a.o sáng loáng, ánh mắt hung hãn, vung tay đ.â.m thẳng về phía anh.