Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 69
Cập nhật lúc: 2025-02-22 16:05:05
Lượt xem: 39
Trương Mỹ Phượng không khỏi lắc đầu cảm thán:
"Không ngờ một chuyện nhỏ thế này lại gây ra lắm chuyện phiền phức đến vậy. Rõ ràng em chỉ có ý tốt, vậy mà cuối cùng lại bị hiểu lầm rồi đồn thổi đi khắp nơi. Chị thấy có lỗi với em quá, nếu hôm đó chị không nói ra thì em cũng đâu phải chịu phiền phức này."
"Chị dâu, chuyện này không liên quan đến chị đâu. Vấn đề là bác sĩ Trương dường như không ưa em."
Trương Mỹ Phượng nghe vậy thì khó hiểu:
"Em từng có mâu thuẫn gì với bác sĩ Trương sao?"
"Em mới đến đây chưa đầy một tháng, ngoài khu nhà gia đình ra thì chẳng đi đâu, cũng chưa từng gặp bác sĩ Trương bao giờ, sao mà có mâu thuẫn được?" Tần Chiêu Chiêu cũng cảm thấy chuyện này thật khó hiểu.
Trương Mỹ Phượng im lặng một lúc, nhớ lại ánh mắt khinh miệt của bác sĩ Trương khi nghe cô nhắc đến Tần Chiêu Chiêu. Không chỉ vậy, giọng điệu cô ta lúc đó cũng đầy vẻ mỉa mai.
Rõ ràng, bác sĩ Trương có thành kiến với Tần Chiêu Chiêu, nhưng lý do là gì thì cô không đoán ra được.
Nghĩ đến tính cách cứng rắn của Tần Chiêu Chiêu, cô lo rằng nếu kể lại những lời mỉa mai đó, chắc chắn em ấy sẽ lập tức chạy đến Y Vụ Sở để làm cho ra lẽ. Vì vậy, Trương Mỹ Phượng quyết định giữ im lặng.
"Chị dâu, em còn chút việc ở nhà, em về trước đây."
Nhìn theo bóng Tần Chiêu Chiêu rời đi, Trương Mỹ Phượng vẫn còn cảm thấy áy náy. Cô gọi với theo:
"Tiểu Tần, em không hề hành nghề y trái phép. Chị có thể chứng minh điều đó!"
Tần Chiêu Chiêu quay lại, mỉm cười trấn an:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/69.html.]
"Chị đừng bận tâm. Chuyện này cũng không phải vấn đề lớn. À, nhân tiện, những loại thuốc mà bác sĩ Trương kê cho Tiểu Bảo không có tác dụng đâu. Chị nên đưa bé đến gặp một bác sĩ Đông y có kinh nghiệm khám lại."
Dứt lời, cô xoay người rời đi, để lại Trương Mỹ Phượng đứng đó trầm ngâm suy nghĩ.
Cô nhìn con trai mình – Tiểu Bảo – gương mặt gầy gò, xanh xao, đôi bàn tay nhỏ xíu không ngừng cào vào răng. Mấy hôm nay, thằng bé vẫn quấy khóc, khó chịu trong người. Từ trưa hôm qua đến giờ, nó đã uống ba lần thuốc mà vẫn chẳng thấy khá hơn.
Nhớ đến những lời của Tần Chiêu Chiêu, cô bỗng dưng cảm thấy tin tưởng. Rõ ràng, em ấy không hề nhìn qua đơn thuốc, vậy mà có thể nói chắc chắn rằng thuốc không có tác dụng. Cộng thêm việc Tiểu Bảo vẫn không hề thuyên giảm, có lẽ em ấy nói đúng.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Cô nghĩ, mình nên đưa con đi khám Đông y thật.
Trong khi đó, Tần Chiêu Chiêu đã về đến nhà. Lúc này, trời cũng gần trưa.
Cô không có thời gian suy nghĩ nhiều về chuyện bác sĩ Trương nữa, trước mắt cô cần xử lý số bọ cạp và rết vừa bắt được.
Đến chiều, cô sẽ đến doanh trại gặp trực tiếp bác sĩ Trương, làm rõ mọi chuyện.
Cô đổ bọ cạp và rết vào hai chiếc chậu nước. Chúng vùng vẫy dữ dội trong nước, giãy giụa tìm đường thoát. Cô cầm đôi đũa, nhẹ nhàng khuấy dòng nước để rửa sạch đất bám trên cơ thể chúng.
Thay nước lần thứ nhất.
Lần thứ hai.
Lần thứ ba.
Đến lần thứ tư, cuối cùng bọ cạp và rết cũng sạch hoàn toàn.