Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 66
Cập nhật lúc: 2025-02-22 16:02:50
Lượt xem: 36
Lục Trầm hắng giọng, ánh mắt hơi né tránh:
"Không có gì. Tôi đi đây."
Dứt lời, anh vội vàng dắt xe, đạp đi nhanh như chạy trốn.
Nhìn theo bóng lưng anh khuất dần, Tần Chiêu Chiêu cuối cùng cũng không nhịn được mà bật cười.
Không ngờ Lục Trầm cũng có lúc luống cuống như vậy. May mà cô không giặt chiếc quần đó, nếu không, chỉ e giờ này cả hai người đều xấu hổ đến mức không dám nhìn mặt nhau.
Cô tiếp tục giặt nốt số quần áo còn lại rồi đem phơi trên dây.
Sau khi xong xuôi, cô ngồi nghỉ một lát, cảm thấy buổi sáng hôm nay không còn việc gì nữa, bèn quyết định lên đồi bắt bọ cạp và rết.
Những con bọ cạp và rết hoang dã có dược tính mạnh hơn loại nuôi trồng, rất có giá trị trong Đông y. Ở kiếp trước, loại hoang dã gần như tuyệt chủng, giá cả vô cùng đắt đỏ.
Cô đã có kế hoạch sẵn. Sau khi ly hôn với Lục Trầm, cô sẽ thi lấy chứng chỉ hành nghề y, mở một phòng khám nhỏ. Cô không thể để y thuật của mình mai một ở thời đại này. Những con bọ cạp và rết mà cô bắt được hôm nay, sau này có thể sẽ rất hữu ích.
Cô lấy một đôi đũa và hai chiếc lọ rỗng đựng đồ hộp, bỏ vào giỏ rồi lên đồi.
Bọ cạp thích sống ở nơi khô ráo, ấm áp và ít mưa. Rết thì ngược lại, chúng thích nơi ẩm ướt, tối tăm và có sự thông gió tốt.
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Nắm rõ tập tính của chúng, việc tìm kiếm cũng dễ dàng hơn.
Những khe đá hướng về phía mặt trời là nơi lý tưởng để bắt bọ cạp.
Những góc tối, khuất gió và ẩm thấp lại là nơi trú ngụ của rết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/66.html.]
Bằng cách này, Tần Chiêu Chiêu nhanh chóng thu hoạch được một lượng kha khá.
Lọ đựng bọ cạp đã đầy, nhưng lọ đựng rết mới chỉ có một nửa.
Mặt trời đã lên cao, cô cũng không định tìm thêm, bèn quay về.
Trên đường về khu nhà dành cho gia đình quân nhân, cô tình cờ gặp thím Lưu – mẹ của cán sự Lưu.
Theo ký ức của nguyên chủ, thím Lưu khá thân thiết với Lý Kiều Kiều. Tính tình bà cũng thuộc dạng nhiều chuyện, thích hóng hớt, hay can thiệp vào chuyện của người khác.
Bình thường nguyên chủ không hay qua lại với bà ta, mà bản thân Tần Chiêu Chiêu cũng không muốn tiếp xúc nhiều, vì vậy cô định bước qua luôn.
Nhưng thím Lưu lại chủ động gọi cô.
"Tiểu Tần, cháu đi đâu mà bận rộn thế?" – Bà cười hiền từ, dáng vẻ như một người hàng xóm tốt bụng.
Tần Chiêu Chiêu cũng lịch sự đáp lại:
"Rảnh rỗi nên cháu ra ngoài đi dạo một chút thôi."
Thím Lưu đột nhiên ghé sát lại, vẻ mặt đầy vẻ thần bí:
"Thím nghe nói cháu khám bệnh cho Tiểu Bảo, có phải không?"
Tần Chiêu Chiêu không khỏi kinh ngạc khi nghe thím Lưu nhắc đến chuyện này. Ai đã lan truyền ra vậy? Chẳng lẽ là Trương Mỹ Phượng?
Cô bình tĩnh hỏi: "Thím ơi, thím nghe ai nói vậy?"