Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 392
Cập nhật lúc: 2025-03-01 11:12:02
Lượt xem: 23
Hôm ấy, tan làm về nhà như thường lệ, Tần Chiêu Chiêu cảm thấy mệt mỏi hơn bình thường. Cô nằm nghỉ một lát, nhưng vẫn không thấy khá hơn.
Trước đây làm việc cả ngày ở xưởng không sao, nhưng hai ngày nay cô thấy cơ thể có phần mất sức.
Nghỉ ngơi một lúc, cảm thấy đỡ hơn, cô đứng dậy đi vào bếp nấu cơm.
Nhưng vừa đi được hai bước, chưa kịp bước qua bậc cửa, đầu óc cô bỗng quay cuồng. Một cơn buồn nôn đột ngột ập đến.
Cô vội vịn chặt vào khung cửa, rồi không kìm được mà cúi xuống nôn khan…
Dưới ánh chiều tà, Tần Chiêu Chiêu ngồi tựa vào khung cửa, khẽ vuốt n.g.ự.c sau khi vừa nôn ra chút nước chua. Cảm giác khó chịu trong bụng dịu đi đôi chút, nhưng cô không nghĩ nhiều về nguyên nhân khác. Cuối thu trời trở lạnh đột ngột, dù đã khoác chiếc áo dạ Lục Trầm mua tặng, cô vẫn cảm thấy rét buốt. Có lẽ chỉ là bị cảm lạnh.
Cô đứng dậy, vào bếp lấy một nhánh gừng và chút đường đỏ nấu một bát nước gừng. Hơi nóng lan tỏa, vị cay của gừng cùng vị ngọt thanh làm ấm dạ dày, cơ thể dần dễ chịu hơn.
Thấy tinh thần đã khá hơn, Tần Chiêu Chiêu bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Hôm qua, doanh trại phát thực phẩm: một can dầu cải năm cân, vài loại rau như cải bắp, củ cải, bắp cải, cần tây, khoai tây và đặc biệt là một cân thịt lợn – thứ mà cô hiếm khi có. Đây là lần đầu tiên kể từ khi đến đây cô được nhận thịt.
Cô lấy nửa cân thịt còn lại, thái mỏng, xào chung với cần tây. Thêm một nồi cơm nóng hổi, nấu bát canh củ cải với miến. Đơn giản nhưng đủ đầy.
Khi Lục Trầm về tới, Tần Chiêu Chiêu đã chuẩn bị xong bữa tối. Hôm nay anh về sớm hơn thường lệ, có lẽ vì đợt huấn luyện mùa thu vừa kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/392.html.]
Thấy chồng về đúng giờ, Tần Chiêu Chiêu mừng rỡ chạy ra đón, đôi mắt sáng lên:
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
"Anh về sớm vậy, đợt huấn luyện kết thúc rồi phải không?"
Lục Trầm nhìn cô, mỉm cười gật đầu: "Kết thúc rồi, giờ anh có thể nghỉ ngơi vài ngày. Mấy hôm nay bận quá, chẳng có thời gian ở bên em."
Tần Chiêu Chiêu nghe vậy, lòng dâng lên niềm hạnh phúc. Anh vất vả cả ngày nhưng vẫn nhớ đến cô.
"Anh vất vả rồi, để em đi lấy cơm."
Lục Trầm buông tay đang ôm eo cô, cười dịu dàng: "Anh lấy cùng em."
Tần Chiêu Chiêu mang bát canh củ cải ra, đưa cho chồng: "Hôm nay em làm thịt xào cần tây, với canh củ cải. Toàn món anh thích đấy."
Lục Trầm vui vẻ nhận lấy, không quên cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô: "Vợ vẫn là người hiểu anh nhất."
"Anh cẩn thận, canh còn nóng đấy."
"Không sao, anh biết mà."
Tần Chiêu Chiêu nhìn anh cười vô tư, trong lòng bỗng ấm áp. Cô múc hai bát cơm, cả hai cùng ngồi xuống bàn ăn.