Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 190

Cập nhật lúc: 2025-02-24 13:19:32
Lượt xem: 36

Hai ánh mắt giao nhau, không gian dường như trở nên yên lặng đến mức chỉ còn lại tiếng tim đập rộn ràng.

Rồi anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.

Cả người Tần Chiêu Chiêu như bị một dòng điện chạy qua, đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên.

Mãi đến khi nhận ra chuyện gì đang xảy ra, cô mới bừng tỉnh, lập tức buông tay khỏi cổ anh, trừng mắt: “Anh vi phạm thỏa thuận rồi!”

Lục Trầm nhướng mày, thản nhiên cãi lại: “Anh có đâu? Em chỉ bảo anh không được leo lên giường em giữa đêm, không được ngủ mà không mặc quần áo. Đâu có nói là anh không được hôn em?”

Tần Chiêu Chiêu sững lại, suy nghĩ một lúc. Hình như… đúng là trong thỏa thuận của cô chỉ có hai điều đó thật.

“Vậy thì bây giờ thêm vào!” Cô nhanh chóng phản bác, “Anh không được nhân lúc em không chú ý mà hôn em. Trước khi em đồng ý, anh không được quyến rũ em.”

Lục Trầm bật cười vì vẻ mặt nghiêm túc của cô: “Được rồi, anh hứa.”

Hứa thì hứa, nhưng có làm theo hay không lại là chuyện khác.

Thấy anh vẫn không chịu buông tay, Tần Chiêu Chiêu nhíu mày: “Anh đã hứa rồi, sao còn không buông?”

Lục Trầm tỏ vẻ vô tội, nhưng cuối cùng vẫn thả cô ra.

Tần Chiêu Chiêu đứng lên, trong lòng không hiểu sao lại thấy bối rối.

Cô vội vàng cầm lấy quần áo đã gấp, đi đến tủ cất đồ. Không quay đầu lại, cô nói: “Vẫn còn thời gian, anh ngủ trưa một lát đi. Đến giờ em sẽ gọi anh.”

Lục Trầm lười biếng đáp: “Được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/190.html.]

Rồi anh trực tiếp nằm luôn lên giường của cô.

Tần Chiêu Chiêu vừa quay lại thì thấy cảnh này, lập tức nhíu mày: “Anh—”

Lục Trầm nhanh hơn một bước, nhắm mắt, nói như thể đây là điều hiển nhiên: “Anh chỉ chợp mắt một chút thôi, khỏi cần mở giường xếp cho anh.”

Nói xong, anh trở mình nằm thoải mái trên giường cô, như thể chẳng hề nhớ đến thỏa thuận ban nãy.

Tần Chiêu Chiêu: “…”

Cô biết ngay là anh cố ý mà!

Tần Chiêu Chiêu không muốn đôi co với anh nữa. Dù gì cũng chỉ là ngủ thêm nửa tiếng, cứ để anh ngủ tiếp đi.

Thấy cô không đuổi mình xuống, Lục Trầm thầm đắc ý. Điều này chứng tỏ cô không thực sự phản đối việc anh ngủ cùng, chỉ là chưa quen mà thôi.

Tần Chiêu Chiêu không hề hay biết suy nghĩ trong lòng anh.

Cô không ghét việc anh tiến gần hơn với mình, thậm chí còn có chút mong chờ. Chỉ là cô chưa thể vượt qua rào cản tâm lý của bản thân.

Bàn tay bất giác chạm lên đôi môi vừa bị anh hôn. Đây đã là lần thứ hai, và mỗi lần đều khiến cô có cảm giác như có dòng điện chạy dọc cơ thể.

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

Không muốn làm phiền giấc ngủ của anh, cô rời khỏi phòng, tiện tay đem quần áo ra giặt rồi phơi lên.

Đúng lúc đó, một bóng người xuất hiện trước cửa.

Là Vương Đức Thuận, cảnh vệ viên của Lục Trầm.

Loading...