Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 185

Cập nhật lúc: 2025-02-24 13:13:51
Lượt xem: 81

Trương Mỹ Phượng đỏ mặt, thuật lại các triệu chứng của chồng.

Tần Chiêu Chiêu lắng nghe, trong lòng đã nắm rõ nguyên nhân. Đây là do mệnh môn hỏa suy, thận tinh hư tổn, chỉ cần dùng bài thuốc Bồi Nguyên Thang là có thể cải thiện.

"Vấn đề này không nghiêm trọng, nhưng hiện tại em không có đủ thuốc để bốc cho chị. Tuy nhiên, có một cách đơn giản hơn, chị có thể thử xem. Dù tác dụng chậm, nhưng cũng có hiệu quả."

"Cách gì vậy em?"

"Chị lấy táo đỏ với kỷ tử pha nước uống."

"Nhà chị có táo đỏ đấy, mẹ chị cho lúc chị về quê ăn Tết. Bình thường chị để cho con ăn như đồ ăn vặt. Loại này được không?" Trương Mỹ Phượng lấy ra vài quả táo đỏ to, hỏi.

"Dùng 2-3 quả là đủ, cho thêm 20 quả kỷ tử, pha nước uống hàng ngày như uống trà."

"Ừ, chị hiểu rồi. Tiểu Tần, em biết nhiều thật đấy. Em sẽ không cười chị chứ?"

"Sao em lại cười chị được? Ai mà chẳng có lúc bệnh. Vấn đề này không có gì to tát cả, rất nhiều đàn ông gặp phải."

"Vậy để lát nữa chị đi tìm một ít kỷ tử."

"Ở đây em có nhiều, chị lấy một nửa mang về đi."

Trương Mỹ Phượng lắc đầu, cười: "Ở đây chỗ nào chẳng có, chị tự đi hái được mà. Chị về trước nhé."

Cô ấy đã mang đến tám cái bánh, đủ cho Tần Chiêu Chiêu và Lục Trầm ăn mấy ngày.

Tần Chiêu Chiêu quay lại phòng, nhìn đồng hồ đã thấy 10 giờ rưỡi.

Cô bắt đầu nấu cơm.

Vì có bánh, cô chỉ nấu thêm một nồi cháo.

Làm thêm một đĩa nộm rau diếp cá, lại xào một đĩa khoai tây chua cay.

Nấu nướng xong, cô đã đổ mồ hôi, liền vào nhà tắm rửa sạch, thay bộ quần áo khô ráo.

Sau đó, cô bước ra cổng, ngóng xem Lục Trầm đã về chưa.

Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/185.html.]

...

Lục Trầm và Lý Đại Hải cùng nhau trở về.

Trên đường đi, Lý Đại Hải không ngừng khen ngợi tài nấu nướng của Tần Chiêu Chiêu, nhất là món sườn xào chua ngọt mà cô mang qua hôm qua.

Lời khen đó khiến Lục Trầm cảm thấy tự hào và vui vẻ.

Suốt quãng đường về, anh không ngừng mỉm cười.

"Lục Trầm, cậu đã chinh phục được cô ấy chưa?" Lý Đại Hải tò mò hỏi.

"Đâu có dễ thế. Trước đây tôi đối xử với cô ấy như vậy, chắc cô ấy vẫn còn giận."

Lý Đại Hải cười ranh mãnh: "Bây giờ hối hận rồi hả?"

"Ừ, hối hận lắm."

"Không sao, vợ cậu không muốn ly hôn nữa thì cũng coi như tha thứ rồi. Cố gắng thể hiện tốt, tìm cơ hội là thành công thôi."

Vừa bước vào khu nhà, Lý Đại Hải tinh mắt nhận ra Tần Chiêu Chiêu đang đứng trước cổng.

"Thấy chưa, người ta đang đợi cậu đấy."

Lục Trầm cũng nhìn thấy vợ mình từ xa.

Trước mặt Lý Đại Hải, anh không tiện thể hiện quá phấn khởi, nhưng trong lòng đã vui như mở hội.

"Vợ cậu ăn mặc chẳng khác nào minh tinh trên tivi, ngày nào cũng sành điệu, mỗi ngày một kiểu. Mấy chị em quân phu trong khu tập thể so với cô ấy trông cứ như phụ nữ nông thôn ấy."

"Người ta mặc đồ bình thường cũng đẹp." Lục Trầm buột miệng nói.

Anh đã quen với việc cô luôn ăn mặc chỉnh tề. Cô là người dù khi ngủ cũng phải mặc đồ đẹp.

Anh vẫn nhớ lần đầu tiên gặp cô, cô mặc một chiếc áo len cardigan đỏ tươi rất hiếm thấy.

Bên trong là áo len cổ cao màu trắng, quần ống loe màu đen, chân mang đôi giày da trắng có gót.

Cô thực sự rất nổi bật.

Loading...