Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 176
Cập nhật lúc: 2025-02-24 13:02:27
Lượt xem: 33
Anh sẽ khiến cô tình nguyện đến với mình.
"Được, em không muốn thì anh không ép buộc. Anh sẽ chờ đến khi em tự nguyện." Lục Trầm dừng một chút, rồi nói tiếp, "Nhưng em phải đồng ý với anh một điều kiện."
Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên. Không ngờ anh lại có điều kiện. "Anh nói đi."
"Tối nay anh muốn ở lại đây. Em yên tâm, anh sẽ không làm gì cả." Giọng điệu Lục Trầm rất chân thành.
Tần Chiêu Chiêu không tin anh, cũng không tin chính mình. Giường cô nhỏ như vậy, hai người chen chúc trên đó, cơ thể chạm nhau, ai mà chịu nổi đây?
"Không được, giường em quá nhỏ, không đủ chỗ cho hai người."
Lục Trầm nhìn cô, hiểu ngay cô đã hiểu lầm ý mình, liền giải thích: "Anh muốn mang chiếc giường gấp từ phòng anh sang phòng em. Đó là giường xếp, ban ngày có thể gấp lại, không chiếm chỗ."
Tần Chiêu Chiêu cau mày. Cô thật sự không hiểu lý do của anh. Không ngủ chung giường thì ngủ đâu chẳng như nhau? Sao anh lại muốn ngủ trong phòng cô?
"Ngủ ở phòng anh và ngủ ở đây không phải giống nhau sao?" Cô không nhịn được hỏi.
"Không giống." Lục Trầm nhìn cô, ánh mắt kiên định. "Bình thường anh không ở nhà, nếu buổi tối có việc thì không về được. Dù về được thì cũng đã bảy giờ tối, chỉ có thời gian ăn cơm là được ở bên em, ăn xong lại phải về phòng ngủ. Thời gian chúng ta ở bên nhau quá ít."
Anh dừng lại một chút, giọng nói trầm ổn mà dịu dàng. "Nếu anh chuyển vào đây, chúng ta có thể có nhiều thời gian bên nhau hơn."
Tần Chiêu Chiêu có cảm giác lời anh nói rất hợp lý, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó không đúng.
Cô nghi ngờ mục đích của anh không đơn giản như vậy. Nhưng… cô lại chẳng có bằng chứng.
Cuối cùng, cô đành phải đồng ý.
"Được rồi, anh có thể vào đây ở. Nhưng em có ba điều kiện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/176.html.]
Lục Trầm thấy cô đồng ý, liền nở nụ cười. Những điều kiện nhỏ này có là gì, chỉ cần cô cho phép anh ở đây, chuyện khác không quan trọng. "Được, em nói đi."
"Thứ nhất, ở đây anh phải mặc đồ khi ngủ, không được cởi trần."
"Không vấn đề."
"Thứ hai, không được lên giường em nếu em chưa cho phép."
"Được."
"Thứ ba..." Cô chớp mắt, nhận ra mình chưa nghĩ ra điều gì nữa, bèn chống chế, "Thứ ba, em chưa nghĩ ra. Để em nghĩ ra rồi nói sau."
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Lục Trầm bật cười. "Không thành vấn đề."
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, trong lòng anh tràn đầy sự yêu thích. Cô càng nghiêm túc, anh càng cảm thấy cô đáng yêu.
"Em yên tâm, anh chỉ ngủ ở đây thôi, sẽ không làm gì cả."
Tần Chiêu Chiêu thấy anh đồng ý thoải mái như vậy, cũng thở phào nhẹ nhõm. "Được rồi, anh ở đây đi."
"Anh đi mang giường sang."
Nói xong, Lục Trầm liền rời phòng, hành động dứt khoát, không hề chần chừ.
Chẳng bao lâu sau, Tần Chiêu Chiêu đã thấy anh mang chiếc giường xếp đến.
Chiếc giường rộng khoảng một mét, kê cạnh giường cô, thấp hơn khoảng năm phân.
Cô nhìn khoảng cách giữa hai giường, cảm thấy không ổn.