Thập Niên Quân Hôn: Chồng Tôi Là Sĩ Quan Cuồng Mê Vợ - 169
Cập nhật lúc: 2025-02-24 05:16:50
Lượt xem: 40
Mùi thơm ngào ngạt của thịt lan tỏa khắp không gian.
Tiểu Bảo ngửi thấy, hai mắt sáng rỡ, quay sang nói với mẹ:
“Thơm quá! Mẹ ơi, con cũng muốn ăn thịt.”
Lúc đi chợ, Trương Mỹ Phượng cũng thấy quầy bán sườn, nhưng vì thấy nhiều xương, ít thịt nên tiếc tiền, không nỡ mua.
“Mẹ đến chợ trễ quá, người ta bán hết thịt ngon rồi. Chờ ba con về, nhờ ba đi mua cho con nhé.”
Tiểu Bảo ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ.”
Mộng chuyên đào hố
Còn lấp hố thì hên xui ^^
Vừa tắm xong cho Tiểu Bảo, còn chưa kịp mặc quần áo xong, Trương Mỹ Phượng đã thấy Tần Chiêu Chiêu mang một bát sườn đến.
Cô ngạc nhiên, vội nói:
“Chị nấu cơm xong rồi, cũng có món xào nữa. Em mau mang về đi.”
Tần Chiêu Chiêu đặt bát sườn vào tay chị, cười nhẹ:
“Chị chẳng bảo là không biết nấu sườn ngon sao? Em mang qua cho chị nếm thử. Ngon hơn thịt mỡ đấy. Món này có vị chua chua ngọt ngọt, Tiểu Bảo chắc chắn sẽ thích.”
Trương Mỹ Phượng biết Tần Chiêu Chiêu tính tình rộng rãi, nhưng nhìn bát sườn đầy ắp, ít nhất cũng phải hơn một cân, cô vẫn ái ngại:
“Nhiều quá, Tiểu Bảo ăn hai miếng là đủ rồi, em mang phần còn lại về đi.”
Tần Chiêu Chiêu cười lắc đầu:
“Phần còn lại chị và liên trưởng Lý cùng ăn thử nhé, xem tay nghề của em thế nào.”
“Nhưng mà nhiều quá…”
“Chị cứ cầm lấy đi, bếp em còn đang nấu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-quan-hon-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/169.html.]
Nói xong, Tần Chiêu Chiêu xoay người rời đi, không để chị từ chối thêm nữa.
Trương Mỹ Phượng nhìn bát sườn đầy ắp trong tay, không biết nói gì.
Cô gắp một miếng sườn, thổi nhẹ rồi đưa đến miệng Tiểu Bảo:
“Con không muốn ăn thịt sao? Thím cho con rồi đấy. Nếm thử xem có ngon không?”
Tiểu Bảo há miệng cắn một miếng lớn.
Đôi mắt cậu bé sáng rực, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc, vui vẻ nói:
“Ngon quá! Thơm lắm mẹ ơi! Thím nấu ngon hơn mẹ nữa!”
Cậu bé vừa nói vừa nhai ngấu nghiến, miệng nhỏ bóng loáng vì nước sốt.
“Mẹ, mẹ cũng thử đi! Món của thím ngon lắm!”
Trương Mỹ Phượng ban đầu không quá để ý, cô chưa từng nấu sườn, cũng ít khi ăn, nên vẫn nghĩ sườn cũng chỉ là thịt heo bình thường, chắc cũng không khác mấy.
Nhưng khi cắn thử một miếng, cả khoang miệng cô như bùng nổ vị giác.
Hương vị này trước nay cô chưa từng nếm thử. Vị chua chua, ngọt ngọt hòa quyện hoàn hảo, miếng sườn mềm thơm, béo ngậy mà không hề ngấy, nước sốt óng ánh quyện chặt vào từng thớ thịt, khiến mỗi miếng ăn đều đậm đà, ngon đến khó tin. Hóa ra, sườn cũng có thể ngon đến như vậy.
Tiểu Bảo ăn xong một miếng sườn, lại chìa tay ra, đôi mắt sáng rực đầy mong chờ:
"Mẹ, con muốn ăn thêm!"
Trương Mỹ Phượng dịu dàng gắp thêm một miếng bỏ vào bát cho con, rồi dỗ dành:
"Ăn xong miếng này rồi chờ ba về, ăn cùng ba có được không?"
"Dạ!"