Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 915: Chỉ Cần Hắn Dám Về, Ông Đây Dám Giết Hắn!

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:24:29
Lượt xem: 264

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi mắt của Cung Hữu Lâm nheo , một câu.

[Mẹ kiếp! Tên chó chẳng c.h.ế.t ?]

[Mười mấy năm nay liên lạc với gia đình, và lão Lư đều nghĩ c.h.ế.t chứ!]

[ là oan hồn tan.]

Triệu Hướng Vãn tiếp tục hỏi: “Cung Hữu Lâm, Lư Phú Cường ?”

Cung Hữu Lâm thể trả lời: “Không .”

Triệu Hướng Vãn: “Sao ? Chẳng tên gốc của là Cung Tứ Hỉ ? Hai là bạn học cấp một, cấp hai, ?”

Cung Hữu Lâm ngẩng đầu đối diện ánh mắt của Triệu Hướng Vãn: “Ai với cô, là Cung Tứ Hỉ?”

[ đổi tên là để đề phòng thằng nhãi đó gây rắc rối.]

[ chuyển hộ khẩu khi học cấp ba năm 1975, cảnh sát tìm ?]

Triệu Hướng Vãn mỉm : “Trước 16 tuổi, luôn là Cung Tứ Hỉ, lên cấp ba đổi cả tên?”

Cung Hữu Lâm trả lời vấn đề của cô, chỉ tiếp tục hỏi : “Ai với cô, là Cung Tứ Hỉ?”

Triệu Hướng Vãn: “Còn ai khác đây nữa? Anh nghĩ là ai? Anh tưởng đổi tên, chuyển hộ khẩu là ai là Cung Tứ Hỉ nữa ? Cung Nhất Hạ và Cung Nhị Thu cùng ở khách sạn Tứ Quý, em ruột của ? Chẳng cha - Cung Đại Lợi vẫn còn sống ? Làm một xét nghiệm DNA là chứng minh ngay thôi!”

Triệu Hướng Vãn từng câu từng chữ: “Trốn là thoát !”

[Là cha ? Anh cả, hai thừa nhận ? Thật ư!]

Dù thế nào thì Cung Hữu Lâm cũng nghĩ tới, dù phòng đến , cuối cùng chính nhà lộ.

Thực , ban đầu Cung Hữu Lâm hề nghĩ đến việc sống trong hệ thống nhà nước. Anh đổi tên để học cấp ba, định đó sẽ cao chạy xa bay, bao giờ trở . ba năm cấp ba trôi qua, do lo sợ vụ án g.i.ế.c lộ, thường xuyên tìm nhiều sách điều tra hình sự trong thư viện, lý tưởng bỗng nhiên chuyển thành trở thành cảnh sát.

Chỉ cần trở thành cảnh sát, là thể xây dựng một hàng rào an cho bản . Nếu Lư Phú Cường Lư Thượng Võ động tĩnh gì, sẽ là đầu tiên để quyết định trốn chạy, phản ứng nhanh nhất.

Sau , quyền lực ngày càng lớn, cộng thêm Lư Thượng Võ thăng chức cục trưởng, con đường quan lộ thênh thang, lá gan Cung Hữu Lâm cũng lớn hơn, sớm quên vụ g.i.ế.c hai mươi năm .

Không ngờ rằng, khi suýt nữa quên luôn cái tên Cung Tứ Hỉ, thì Lư Phú Cường bắt ở nơi đất khách.

[Thằng nhãi thật sự chịu , mười mấy năm về quê một .]

[Chỉ cần dám về, ông đây dám g.i.ế.c !]

Nghe đến đây, đôi mắt của Triệu Hướng Vãn lóe lên tia lạnh lẽo: “Cung Tứ Hỉ, Lư Phú Cường ?”

Nghĩ đến việc vẫn còn sống, xét nghiệm DNA thể giả, khí thế của Cung Hữu Lâm giảm , chỉ đành lẩm bẩm một câu: “Có quen.”

Triệu Hướng Vãn: “Bạn từ nhỏ đúng ?”

Ánh mắt của Cung Hữu Lâm hướng về phía bên trái: “Bạn tiểu học, trung học.”

Triệu Hướng Vãn: “Nghe hai tình như thủ túc, kết nghĩa em?”

Cung Hữu Lâm: “Có chuyện đó ? nhớ nữa.”

Triệu Hướng Vãn nhẹ , tiếng như chiếc chuông tháp Phật, trong trẻo rõ ràng dễ , nhưng khiến Cung Hữu Lâm giật : Cô gì? Tại ? Chẳng lẽ A Cường khai hết ?

Triệu Hướng Vãn : “A Cường , lời thề năm đó của các là, cầu cùng sinh cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện cùng c.h.ế.t cùng tháng cùng năm, ?”

Cung Hữu Lâm cau mày: “Nói bậy bạ.”

[Lão đây sống sung sướng thế , ai c.h.ế.t cùng với chứ?]

[Ba , chỉ là nhát nhất, chẳng giúp gì.]

Nhận thấy cảm xúc của đối phương đẩy lên, Triệu Hướng Vãn mới vén màn sự thật: “Lư Phú Cường thú nhận rằng tháng 3 năm 1975, gây vụ án mạng, cùng tham gia còn hai em khác trong hội Tam Đao, đó là Cung Tứ Hỉ và Lư Thượng Võ.”

Cung Hữu Lâm bất động.

Cả cứng đờ ghế, đến cả lông mày, đôi mắt cũng hề động, cứ như một tượng băng đông cứng.

[Hắn ? Hắn thật sự khai hết ?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-915-chi-can-han-dam-ve-ong-day-dam-giet-han.html.]

[Không bên Lão Lư .]

[Khốn kiếp! Đồ c.h.ế.t tiệt.]

Một giây , Cung Hữu Lâm lắc đầu: “Hắn điên ? Hoàn nhảm! Chắc hẳn do sống lâu ở nơi đất khách, phát điên nhỉ? Cảnh sát các nghi ngờ chỉ dựa một câu của ?”

Triệu Hướng Vãn đột nhiên hạ thấp giọng: “Tại chọn Cung Đại Tráng? A Cường , là đưa ý kiến, chính chọn mục tiêu để giết.”

Cung Hữu Lâm hề mắc mưu, lớn tiếng đáp: “Các tin lời một tên lang thang, tin lời một cảnh sát ? Hắn lâu năm liên lạc với gia đình, báo mất tích nhiều năm, xóa hộ khẩu, pháp luật tuyên bố là chết, một như mấy phần đáng tin? Hắn tự nhận là giết, thì đền mạng, đừng kéo khác xuống nước. mười mấy năm gặp, đây cũng chỉ quan hệ bình thường, hề tham gia g.i.ế.c , đừng vu oan cho .]

Chương 916; Có sai lầm thể sửa, sai lầm thể đầu nữa

[Muốn lừa ? Không dễ !]

[Tại g.i.ế.c Cung Đại Tráng? Là do chú cho mượn tiền học cấp ba, còn khuyên an phận ở nhà ruộng, rằng dù giờ cũng thể thi đại học, học hành chẳng ích gì.]

[Nếu học hành vô dụng, tại chú cho em Muội học tiểu học chứ? Sao mua truyện tranh cho nhóc Dũng? Phì! Chẳng là sợ dùng tiền của chú ? học tốn bao nhiêu tiền chứ? Chú tiền mua đài radio, mà tiền cho học ? Chú vi phú bất nhân, đáng chết!]

[Giết một thì ích gì? Nếu giết, g.i.ế.c cả nhà. Trong sách chẳng ? Đã nhổ thì nhổ tận gốc. Cả nhà c.h.ế.t hết, ai chủ, thì ai sẽ đòi công bằng cho chú chứ?]

Ban đầu, Triệu Hướng Vãn chỉ định hiểu sơ qua tâm lý tội phạm của Cung Hữu Lâm để chuẩn cho bước thẩm vấn tiếp theo. khi thấy chẳng chút hối hận, lý do g.i.ế.c chỉ vì chịu cho vay tiền, còn diệt cả nhà chỉ vì "nhổ cỏ tận gốc", cơn giận của Triệu Hướng Vãn bùng lên, chỉ hận thể lao tới đ.ấ.m một cú thật mạnh!

Con xem mạng như cỏ rác, kẻ như thế cũng xứng cảnh sát ư?!

Triệu Hướng Vãn đột ngột dậy: "Cung Tứ Hỉ!"

Giọng cô chứa đầy sấm sét, ẩn chứa năng lực mạnh mẽ, tràn đầy uy hiếp, khiến Cung Hữu Lâm khẽ rùng , ngước mắt nữ cảnh sát nhỏ nhắn với gương mặt điềm tĩnh, ánh mắt sáng rực.

Triệu Hướng Vãn tiến tới song sắt, thẳng kẻ nhởn nhơ hai mươi năm khi g.i.ế.c , quên sạch xác c.h.ế.t m.á.u me phía .

"Con trong đời sẽ nhiều chuyện, sẽ mắc nhiều sai lầm."

"Có những sai lầm, phạm thì sửa là ."

" những sai lầm, phạm thì vĩnh viễn thể cứu vãn!"

Trong căn phòng thẩm vấn tối, ánh mắt Triệu Hướng Vãn ánh lên, Cung Tứ Hỉ cảm thấy như ánh khóa chặt. Anh nhắm mắt , nhưng thể; bước , nhưng như đông cứng, nhúc nhích nổi.

Cung Tứ Hỉ vội vàng đáp : "... cô đang gì."

Khóe môi Triệu Hướng Vãn nhếch lên, đôi mắt phượng nheo : "Không! Anh đang gì mà."

Triệu Hướng Vãn mở cuốn ghi chép, giơ tờ giấy chi chít chữ qua song sắt: "Thấy gì ? Đây là lời khai của cha . Ông rằng khi đại án diệt môn nhà Cung Đại Tráng, ông lúc nào cũng sống trong sợ hãi, lo sợ oan hồn sẽ về đòi mạng. Cha kể rằng, hai mươi năm khi vụ án xảy , biểu hiện khác lạ, ông nội còn từng mời thầy cúng trừ tà. Chính miệng thừa nhận, vụ g.i.ế.c cả nhà Cung Đại Tráng là do gây ."

Cung Tứ Hỉ nghiến chặt răng, bật dậy, tay đập mạnh lưng ghế sắt.

[Cha điên ?]

[Ông với cảnh sát rằng g.i.ế.c cả nhà Cung Đại Tráng ư?]

[Cha tố con, ông đúng là ho thật!]

Sau khi trút giận, Cung Tứ Hỉ ngẩng đầu thẳng Triệu Hướng Vãn: "Những gì cha . Có thể khi hoảng loạn nên mới cư xử khác thường. Cha mê tín nên mới mời thầy cúng trừ tà."

Ánh mắt Triệu Hướng Vãn lấp lánh: "Cung Đại Lợi , tháng 3 năm 1975, tìm thấy một xấp tiền gối của , đó còn máu."

"Bốp!" Cung Tứ Hỉ tung chân đá mạnh ghế: "Không … Không chuyện đó!"

[Đồ ngu! Một lũ ngu ngốc! Nhốt tù thì họ sống yên ?]

"Cung Đại Lợi , liên tục gặp ác mộng suốt một tuần, mơ thấy cầm d.a.o c.h.é.m , cho đến khi Lư Thượng Võ và Lư Phú Cường tới tìm . Ba rủ bàn bạc hồi lâu, tình trạng của mới dần bình ."

"Bốp!" Cung Tứ Hỉ một nữa đá ghế: "Không ! nhớ chuyện đó."

Chu Phi Bằng lớn tiếng: "Cung Tứ Hỉ, nếu còn động chân tay nữa, sẽ bắt với lý do phá hoại tài sản công!"

Cung Tứ Hỉ nghiến răng, liếc Chu Phi Bằng đám cảnh sát ở cửa chút cảm xúc, bực bội xuống ghế.

[Dù cũng nhận tội. Chuyện hai mươi năm , ai mà ?]

[Sự việc bằng chứng, ai sợ chứ.]

Dù tự an ủi như , nhưng Cung Tứ Hỉ vẫn lời buộc tội của cha ảnh hưởng, nghiến răng căm hận.

[ chút gì đều mang về nhà. Cha hút thuốc ngon, uống rượu quý, thứ nào mà mang tới? Ông ăn của , mặc của , dùng của , lưng tố cáo ? Đồ c.h.ế.t tiệt!]

[Nhà sáu chị em, là thứ tư, luôn xem nhẹ. Anh cả là gánh vác gia đình, hai là cần mẫn việc đồng áng, chị ba là con gái đầu, nấu cơm nuôi gà việc gì cũng giỏi, thể thiếu chị . Hai đứa em gái là sinh đôi, xinh , thương hai đứa nó hết mực. Chỉ , họ chẳng coi gì.]

Loading...