Triệu Hướng Vãn gật đầu một cái: “Để cháu theo , chờ cháu thông báo nhé.”
Chúc Khang cũng theo, nhưng Triệu Hướng Vãn đưa mắt hiệu ngăn : “ là phụ nữ, sẽ ít chú ý hơn, bảo đội chờ lệnh, chờ thông báo hẵng hành động.”
Năm phút , Lưu Thương Quân, Cung Trường Thuỷ và Cảnh Lượng xuống bật bếp chuẩn nấu lẩu thì các thành viên của tổ trọng án tóm gọn, đưa về đồn cảnh sát.
Bởi vì thời gian cấp bách, Triệu Hướng Vãn cũng cho họ thời gian chuẩn , bắt đầu thẩm vấn từng chút từng chút một.
Người đầu tiên thẩm vấn chính là Lưu Thương Quân.
“Lưu Thương Quân nhỉ?”
“Ừm.”
Cũng đợi Triệu Hướng Vãn bắt đầu đặt câu hỏi, Lưu Thương Quân bắt đầu kêu oan: “Đồng chí cảnh sát, chỉ đến đó ăn lẩu cùng bạn thôi, mà cũng phạm pháp ? Vậy mà các còng tay bắt về đồn, bây giờ còn thẩm vấn, rốt cuộc các gì?”
[Cái thằng khốn Mẫn Thành Hàng khai hết ? Mẹ kiếp! Thằng khốn chỉ cần vợ, cần con gái luôn ? Đồ cầm thú!]
[Nó khai cái gì nhỉ? Tại bây giờ cảnh sát bắt về đây?]
[Nếu sớm ngày , tin câu chuyện hoang đường mà nó đưa , nên đưa vợ nó tới cục cảnh sát , kiếp, thằng khốn đó bẫy .]
Triệu Hướng Vãn hỏi : “Tại các cứu Khưu Tam Dũng khỏi đây?”
Con ngươi Lưu Thương Quân bắt đầu đảo loạn: “Cô mới gì thế? hiểu gì cả.”
Triệu Hướng Vãn nhạt: “Không cần giấu diếm nữa, Mẫn Thành Hàng khai hết .”
Lưu Thương Quân mặt sang, vẻ mặt vô cùng bướng bỉnh: “Cậu là một con ch.ó điên, lúc việc mắng thế nên bây giờ vẫn luôn trả thù đấy.”
[Mẹ kiếp! Thằng chó chết!]
[Ông đây đúng là nên tin mấy câu chuyện của hoang đường của .]
[Phi vụ , bồi thường…]
Triệu Hướng Vãn tiếp tục dồn ép: “Mẫn Thành Hàng ghi âm cuộc trò chuyện giữa và ở quán cà phê ngày hôm đó .”
Lưu Thương Quân thấy, lập tức tức giận mắng to: “Mẹ kiếp, thằng chó…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-863-tam-quan-trong-cua-khuu-tam-dung.html.]
Triệu Hướng Vãn lạnh lùng hỏi tiếp: “Rốt cuộc phi vụ mà các dự định thực hiện là gì?”
Lưu Thương Quân cố gắng nhớ xem hôm đó và Mẫn Thành Hàng gì trong quán cà phê, cuối cùng cũng nhớ việc bản cứu Khưu Tam Dũng khỏi ngục giam, hề phi vụ sẽ là gì.
Chút lý trí còn sót kéo trở , Lưu Thương Quân kiên quyết chịu thừa nhận: “Từ đến nay từng chuyện như thế, chỉ là khác nhờ, xem thử xem thể cứu Khưu Tam Dũng . cũng chỉ hỗ trợ quen mà thôi, bây giờ thành thế ?”
Triệu Hướng Vãn thẳng mắt , chậm rãi : “Phi vụ mà các dự định thực hiện liên quan tới ngân hàng đúng ?”
Lưu Thương Quân gì, nhưng ánh mắt rời rạc của bộc lộ sự hỗn loạn trong lòng một cách tinh tế.
Triệu Hướng Vãn gật đầu một cái: “Được , xem đoán đúng .”
Lưu Thương Quân vội vàng chối bỏ: “Không nhé, cô đoán sai !”
Triệu Hướng Vãn thèm để ý tới sự phủ nhận của : “Các định cướp xe chở tiền đúng ?”
Tim Lưu Thương Quân đập nhanh hơn: “Không đúng!”
[Sao cô ?]
[Mình từng cho thằng ch.ó Mẫn Thành Hàng đó việc mà.]
[Người của ông đây còn tay, cảnh sát ?]
Triệu Hướng Vãn mỉm : “Được , xem đoán đúng nữa .”
Lưu Thương Quân nhịn thét lên: “Rõ ràng mà, cảnh sát các cứ liên tục tự biên tự diễn thế ?”
Triệu Hướng Vãn chỉ bộ quá trình sự việc: “Muốn cướp xe chở tiền cần một lái xe, sử dụng s.ú.n.g ống, đúng ? Các tìm đủ ? Đã s.ú.n.g ?”
Lưu Thương quân vì cuộc thẩm vấn thành thế , tựa như cho dù gì, gì, Triệu Hướng Vãn cũng chỉ dựa tiết tấu của mà phát triển sự việc, câu chuyện, thúc đẩy nó tiến về phía .
[Mình đủ , A Cường, A Lượng cũng đều dùng súng, thế nhưng đúng thật là vẫn tìm súng.]
[A Lượng khi bắt ngục giam, Khưu Tam Dũng lấy một lô s.ú.n.g từ ngoài biên giới, nhưng còn giấu ở nơi nào cũng chỉ một .]
[Không súng, thì dùng gì để cướp xe chở tiền đây chứ? Vậy nên chỉ thể nghĩ cách cứu Khưu Tam Dũng ngoài.]
Ồ, hoá là như .
Cuối cùng Triệu Hướng Vãn cũng hiểu tầm quan trọng của Khưu Tam Dũng .
Trước khi trong nước ban hành lệnh cấm sử dụng s.ú.n.g ống, Khưu Tam Dũng mua (cũng mua ) một lô s.ú.n.g ống, hiện đang giấu ở một nơi nào đó, chỉ một vị trí của lô s.ú.n.g . Tuy nhiên vốn định dùng nó để kiếm một tiền, đó cao chạy xa bay khỏi nơi , nhưng bởi vì bất ngờ dính một vụ án cướp bóc trong lúc say rượu thế nên tung tích của lô s.ú.n.g ống đó cũng vì việc bắt giam mà trở nên mơ hồ.