Người mua thật sự sẽ chê bai, trả tiền sẽ ép giá.
Biểu hiện quá sẵn lòng thì chẳng là ăn, sẽ đối phương nghi ngờ ngay.
Chỉ cách chê, ép giá mới là thái độ thực sự của ăn.
La Tiểu Cúc căng thẳng Triệu Hướng Vãn: "Thế, còn phí môi giới của thì , năm nghìn ?"
Triệu Hướng Vãn cô , mặt lạnh tanh: "Phí môi giới của chị là 20%, hai nghìn thôi. Chị thử ngoài mà hỏi, ăn ở miền nam, phí môi giới cũng chỉ 10%, trả chị tận 20% đấy."
Dùng tiền lớn để La Tiểu Cúc choáng ngợp, đợi khi cô mắc câu thì hạ giá xuống, đó chính là chiêu của Triệu Hướng Vãn.
Giảm một mạch từ năm nghìn xuống hai nghìn khiến La Tiểu Cúc bực. Cô Triệu Hướng Vãn, sang Chúc Khang im lặng bên cạnh, khó chịu : "Ý cô là ? Vừa năm nghìn, giờ xuống còn hai nghìn? Ít quá!"
Triệu Hướng Vãn nhạt, bộ : "Chị thuê nhà, một đêm năm đồng thôi, hai nghìn thuê bốn trăm ngày, hơn cả năm . Chỉ cử động miệng lưỡi thôi kiếm hai nghìn, còn đủ ? Nếu chị thấy ít thì thôi, sang chỗ khác xem. Mà vốn dĩ, cô bé đó trông chỉ tầm bảy tám tuổi, nhỏ quá, cũng chẳng hài lòng."
La Tiểu Cúc vội ngăn cô : "Được , hai nghìn thì hai nghìn, cô đây , sẽ giúp cô một chuyến." Nói xong, như sợ Triệu Hướng Vãn đổi ý, cô lập tức chạy , chạy thẳng về hướng nhà của Cung Trường Thủy.
Nhìn bóng lưng chạy như bay của La Tiểu Cúc, lòng ngưỡng mộ của Chúc Khang dành cho Triệu Hướng Vãn dâng trào như nước sông cuồn cuộn, ngừng tuôn chảy: "Hướng Vãn, cô... Sao cô thể nghĩ chiêu ?"
Triệu Hướng Vãn nháy mắt với , cả hai cùng lên lầu.
Khép cửa , kéo kín rèm, chắc chắn ai lén, Triệu Hướng Vãn giường, thảnh thơi chuyện với Chúc Khang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-847-con-gi-co-hieu-qua-hon-con-cua-minh-dung-khong.html.]
"Anh còn nhớ Lưu Thương Quân đưa cho Mẫn Thành Hàng một mẩu giấy, bảo là vợ gọi điện sẽ về tuần tới ?"
Chúc Khang gật đầu: "Nhớ."
“Vậy nghĩ, ba ngày Mẫn Thành Hoài xuất hiện ở thành phố Tinh ?”
Chúc Khang lắc đầu: “Chẳng bắt cóc ? Làm thể trở về .”
Triệu Hướng Vãn liếc : “Vậy là đánh giá thấp quyết tâm của Mẫn Thành Hàng . Từ ngày cầm d.a.o c.h.é.m học sinh tiểu học, mục đích của chỉ một: bảo vệ vợ con an . Nếu tận mắt thấy vợ , tuyệt đối sẽ nhận tội. Nếu khả năng dàn xếp bằng chứng, thì cũng cách để lật ngược tình thế.”
Chúc Khang dường như hiểu phần nào: “Ồ, hiểu . Đây là thỏa thuận giữa Mẫn Thành Hàng và bọn bắt cóc, trừ phi bọn chúng thả vợ con , mới chịu tự thú.”
Mặc dù nghĩ thông điều , nhưng với tính cẩn trọng của , Chúc Khang lập tức nhận lỗ hổng trong kế hoạch: “, bọn bắt cóc thể ngoan ngoãn thả chứ? Nếu thả , lỡ Mẫn Thành Hàng trở mặt tố cáo bọn chúng thì ?”
Triệu Hướng Vãn đầu tấm rèm cửa từ vải rẻ tiền, chất vải cứng và dày, họa tiết sặc sỡ, nhưng là thứ trang trí phổ biến và xa hoa nhất ở thị trấn .
“Vậy nghĩ tại nhất định mua cô bé Song Song ?”
Giọng của Triệu Hướng Vãn đỗi nhẹ nhàng, nhưng khi lọt tai Chúc Khang tràn đầy sức mạnh. Anh lặng ở cửa sổ, ngỡ ngàng: “Ý của cô là, bọn chúng sẽ giữ đứa bé?”
Sau khi hiểu điều mấu chốt, Chúc Khang Triệu Hướng Vãn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ: “Cô thật sự quá thông minh. Bọn bắt cóc một vụ lớn, nên bắt vợ con của Mẫn Thành Hàng. Mẫn Thành Hàng vì bảo vệ vợ con, đành liên tục đấu trí với bọn chúng, khiến cảnh sát bắt đầu nghi ngờ và ngừng tìm kiếm bằng chứng, buộc đối phương để vợ chủ động liên lạc với . Lần , bọn bắt cóc đồng ý thả vợ , nhưng chắc chắn sẽ giữ một thứ để đảm bảo phản bội . Còn gì hiệu quả hơn con của , đúng ?"
nghĩ kỹ , Chúc Khang vẫn thấy điều đúng: “Nếu bọn bắt cóc giữ đứa bé để khống chế Mẫn Thành Hàng, thì thể bán con bé cho cô ?”
Triệu Hướng Vãn liếc : “Bọn bắt cóc là loại gì chứ? Bọn chúng kiên nhẫn để chăm sóc trẻ con. Chúng thể bỏ đứa bé ở Tam Thôn Loan , hoặc đơn giản là thủ tiêu con bé. Dù , chỉ cần Mẫn Thành Hàng nhận tội, Khưu Tam Dũng thả, khi thực hiện phi vụ thành công, chúng lập tức cầm tiền cao chạy xa bay, ai còn quan tâm Mẫn Thành Hàng cô bé Mẫn Song Song nữa?”
Chúc Khang nhíu mày: “Vậy… Mẫn Thành Hàng sẽ đạt mục đích của .”