Cô bảo vệ đứa nhỏ chu .
Dao c.h.é.m xuống, đau đớn đến bỏng rát.
Cũng may cô từng trải qua huấn luyện, nhanh chóng thu tay , cúi xuống nhào về phía , phá vỡ thế c.h.é.m , ôm cô bé lăn qua, lúc mới thể bảo vệ , cánh tay cũng một vết d.a.o thật dài, bắp thịt thương nhưng ảnh hưởng đến xương cốt.
Hiện tại nhớ vẫn khiến cô khẩn trương đến cổ họng khô cứng, cơ bắp cả cũng cứng còng.
Quý Chiêu đến khiến Triệu Hướng Vãn đột nhiên nhớ .
Lúc mười tuổi sét đánh, đỉnh đầu tê rần, dòng điện xuyên qua, một mùi khét truyền tới, mắt chỉ một mảnh bóng tối, cái gì cũng .
Đến khi cô tỉnh , bản ở cánh cửa, tê dại vô lực, đầu óc mê man.
Khi đó Triệu Hướng Vãn cho là sắp chết.
Thuật tâm cho cô , cha cũng , em gái cũng , căn bản chẳng nào quan tâm đến sống c.h.ế.t của cô.
bây giờ Triệu Hướng Vãn Quý Chiêu.
Anh quan tâm đến sống c.h.ế.t của cô, quan tâm đến cảm nhận của cô, quan tâm hết thảy thứ về cô.
Trái tim bỗng nhiên mềm thành một bãi bùn.
Mà ở trong bãi bùn , một bông hoa sinh .
Đóa hoa đặt tên là Quyến Luyến.
Đón lấy đôi mắt đang rơi lệ của Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn nhẹ giọng : “Tay em đau.”
Gió lốc trong thế giới nội tâm của Quý Chiêu dần dần dừng .
Tay từ đỉnh đầu Triệu Hướng Vãn từ từ xuống, ôm lấy lưng cô, kéo cô trong ngực, êm ái vỗ vỗ, giống như đang dỗ con.
[Không đau, sợ.]
[Không đau, sợ.]
[Hướng Vãn nhà là giỏi nhất, nhất.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-820-khong-dau-khong-so.html.]
Trong tiếng thì thầm nỉ non, Triệu Hướng Vãn nhắm mắt , khóe môi cong lên. Từng hình ảnh vui trong ký ức tuổi thơ dần lùi , chỉ còn cái ôm ấm áp của Quý Chiêu, âu yếm vỗ về như .
Lần đầu tiên thấy Triệu Hướng Vãn kêu đau khiến hốc mắt Hứa Tung Lĩnh ướt át, mặt , đành lòng thêm nữa.
Những khác trong tổ trọng án cũng cực kỳ ngạc nhiên, chằm chằm cảnh tượng mặt . Triệu Hướng Vãn trong phòng thẩm vấn minh thần uy, ánh mắt lướt đến cũng nào dám láo với cô. hôm nay, cô thấy Quý Chiêu thì giống như một đứa trẻ, chỉ kêu đau mà còn nũng nịu.
Đây là đầu tiên Chu Như Lan thấy Quý Chiêu, là một họa sĩ vẽ chân dung tự kỷ, cô còn từng oán thầm, suy nghĩ Triệu Hướng Vãn là một cô gái ưu tú như , tìm một đàn ông bằng cô? hôm nay tận mắt thấy hai bọn họ ở chung với thì trong lòng rốt cuộc cũng yên tâm.
— Có thể khiến Triệu Hướng Vãn thể hiện một mặt mềm yếu của chính như , Chu Như Lan bỏ phiếu tán thành.
Quý Chiêu ở bên cạnh Triệu Hướng Vãn, nửa bước cũng rời.
Canh cá ngừ, canh long cốt*, canh gan heo, sữa, trái cây tươi,...
*Long cốt: vị thuốc Đông y, lấy từ xương của động vật hóa thạch như voi, tê giác...đề thuốc.
Đủ loại đồ ăn như nước chảy đưa tới.
Bà nội của Quý Chiêu, Chu Phương Khê yên tâm nên ngừng dặn dò: “Không ăn xì dầu để tránh lưu sẹo, ăn gà, dê để tránh táo bón; hành, gừng cũng ăn ít thôi, ăn cay thì càng .”
Quý Cẩm Mậu, Lạc Đan Phong cũng tới bệnh viện, đau lòng khuyên cô: “Mặc dù là chức trách của cảnh sát nhưng cháu vẫn là một cô gái, nên quá liều mạng như . Mấy chuyện đánh đánh g.i.ế.c giết thì cứ để cho đàn ông , cháu đừng khoe tài.”
Lần Triệu Hướng Vãn viện, chỉ hưởng thụ hộ lý riêng biệt, mà còn cảm nhận sự ấm áp của gia đình.
Mặc dù cha nuôi và cha ruột đều , nhưng bởi vì Quý Chiêu nên Triệu Hướng Vãn mới nhà.
Mặc dù Hoàng Mai Khôi , mỗi đàn ông đều một giấc mơ về hậu cung, hôn nhân đòi hỏi sự chung thủy là phản nhân tính, nhưng vì sự ấm áp của gia đình , Triệu Hướng Vãn nguyện ý thử một .
Suy cho cùng thì mặc dù thế giới nhiều bóng tối cùng lừa gạt, nhưng bởi vì tình yêu, sự tín nhiệm nên chúng mới nguyện ý còn sống, đúng ?
Sau khi viện một tuần, Triệu Hướng Vãn cảm thấy bản béo lên một vòng.
Nhìn cánh tay dần trở nên tròn trịa, dù Lạc Đan Phong và Chu Phương Khê nhiều yêu cầu cô nhân cơ hội nghỉ ngơi, nhưng Triệu Hướng Vãn thực sự thể thêm nữa, cô yêu cầu xuất viện.
Cắt chỉ xong, vết thương cũng lành khá .
Trở chỗ , Triệu Hướng Vãn nhận một tràng pháo tay vang dội.
"Anh hùng trở về !"
"Năm nay, cá nhân tiên tiến của cục nhất định trao cho Hướng Vãn."
"Phụ của đứa trẻ gửi tặng một lá cờ thưởng, treo ngay bàn việc của em , em cảm thấy ? Vui chứ?"