Triệu Hướng Vãn tiếp tục truy hỏi: “Ông là ai? Anh g.i.ế.c ai?”
Giản Đằng cắn răng: “Tên đầu heo , là cha dượng của .”
Tốt lắm, hỏi đáp.
Triệu Hướng Vãn nghiêm túc hỏi tiếp: “Thế tại g.i.ế.c Ô Lăng Dung?”
Cả Giản Đằng co quắp , thét chói tai: “Cô là một phụ nữ vô dụng, ngay cả con cũng bảo vệ nổi, cô còn sống đúng là lãng phí lương thực. Bảo Gia Tuấn cô chết, thế thì cô nhất định chết.”
Trong mắt Triệu Hướng Vãn hừng hực lửa giận: “Anh nhà thế nào?”
“Bảo Gia Tuấn đưa chìa khoá cho .”
“Chìa khóa đặt ở ?”
“Ngăn kéo tủ trong phòng việc.”
“Anh dùng vật gì để đập cô ?”
“Vợt dùng để chơi quần vợt.”
“Thế cây vợt đó hiện giờ đang ở ?”
“Trong phòng để dụng cụ.”
“Thế còn dép ở ?”
Giản Đằng đột nhiên ngừng vùng vẫy, tinh thần cũng bắt đầu tỉnh hồn , mờ mịt hai cảnh sát đang đè hai bên trái của : “Hai đang gì đấy?”
Cao Quảng Cường và Chúc Khang đưa mắt , thầm cảm thấy đáng tiếc, nhưng cũng còn cách nào khác, chỉ đành buông tay lùi về .
Quá , Triệu Hướng Vãn tay, manh mối lượt xuất hiện!
Giản Đằng vẻ lạnh lùng ẩn trong đôi mắt phượng của Triệu Hướng Vãn, tựa như ý thức điều gì đó, cả nhảy cẫng lên, vật ngã Triệu Hướng Vãn, thế nhưng còng tay trói buộc cơ thể, cuối cùng chỉ nặng nề phịch xuống ghế, phát tiếng la hét chói tai.
Anh lớn tiếng kêu: “Tao g.i.ế.c c.h.ế.t mày! Tao g.i.ế.c c.h.ế.t mày!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-723-hieu-truong-bao-la-hung-thu-giet-nguoi-sao.html.]
Triệu Hướng Vãn cũng thèm để ý đến sự uy h.i.ế.p của Giản Đằng, lạnh : “Trước tiên suy nghĩ thử xem giữ vệ sinh thế nào khi ở tù .”
Dứt lời, Triệu Hướng Vãn trở bàn, tựa như mấy câu sắc bén ban nãy là cô.
Những công việc còn sót cần đến Triệu Hướng Vãn tay.
Các manh mối mới và chứng cứ ngừng xuất hiện.
Chìa khoá cửa nhà họ Bảo phát hiện trong ngăn kéo tủ trong phòng việc của tổ thể dục.
Cảnh sát bắt đầu kiểm tra bộ phòng để dụng cụ của tổ thể dục, phát hiện tay cầm của cây vợt trong đó vết m.á.u rửa sạch, tổ pháp y tiến hành kiểm tra ADN vết m.á.u đó, đúng là của Ô Lăng Dung.
như Triệu Hướng Vãn , của Bảo Gia Tuấn là một phụ nữ vô cùng mê tín, trong nhà thắp hương quanh năm, một mùi nhang khói lan tỏa khắp trong nhà. Lúc ba Chu Phi Bằng tới thôn, của Bảo Gia Tuấn đang mời thầy pháp về nhà, đang vẽ bùa dán đầy trong phòng ngủ, giả thần giả quỷ.
Vừa thấy cảnh sát tới, tên thầy pháp cho rằng việc lừa gạt khác tố cáo, dọa sợ tới mức liên tục cầu xin tha thứ.
Mẹ của Bảo Gia Tuấn vốn đang chuyện che giấu, Hà Minh Ngọc lừa gạt, dụ dỗ mấy câu, cuối cùng cũng nhanh chóng kể rõ chuyện.
Khi tất cả những chứng cứ bày mắt Bảo Gia Tuấn và Giản Đằng, hai thể cúi đầu nhận tội.
Còn thể thừa nhận ?
Bằng chứng chất cao như núi, tránh trốn cũng xong, chẳng bằng rõ ràng, cầu xin nhận sự khoan hồng.
Lúc cảnh sát áp giải cả hai đến xác nhận hiện trường nơi xảy vụ án mạng, bộ trường tiểu học đường Tam Thái đều chấn động.
“Không chứ? Hiệu trưởng Bảo là hung thủ g.i.ế.c ?”
“Thầy Giản là một thầy giáo , tại thầy g.i.ế.c c.h.ế.t cô Ô chứ?”
“Dừng tay cầm của vợt tennis đánh đầu ? Có thù oán tới mức nào mà ?”
Giản Đằng là thầy giáo dạy thể dục, thủ nhạy bén, chạy nhanh, thừa lúc Tằng Đảo đang trong phòng hồ sơ sửa sang tài liệu, nhanh chóng băng qua sân bóng, rừng cây, chạy lên tới phòng của hiệu trưởng tầng năm của tòa nhà hành chính, dùng chìa khoá mở cửa.
Lúc , Ô Lăng Dung dỗ con trai ngủ xong, đang trở phòng , thấy cửa tiếng động, cho rằng Bảo Gia Tuấn trở , thế nên cũng thèm để ý. Mấy ngày nay hai vợ chồng cô đang chiến tranh lạnh, nên Ô Lăng Dung cũng gặp Bảo Gia Tuấn.
Tuần , chồng gọi điện thoại cho cô , ấp úng cả nửa ngày cuối cùng : “Con đừng trách , chuyện cũng còn cách nào khác, ai bảo Đóa Đóa là con gái chứ? Mẹ cho rằng chỉ té một cái cùng lắm cũng chỉ tàn phế và con sẽ sinh đứa thứ hai, ai ngờ té một cái là c.h.ế.t luôn chứ? Mẹ đến chùa thắp nến cho Đoá Đoá mỗi ngày, ngày nào của ăn chay niệm Phật cầu nguyện cho con bé trời, con cũng đừng trách , cũng còn cách nào khác cả, ai bảo nhà họ Bảo ba đời đều sinh con trai, tới con sinh con gái chứ?”
Lúc Ô Lăng Dung mới , hoá cái c.h.ế.t của Đóa Đóa còn ẩn một câu chuyện khác, cô giận tới mức cả bắt đầu run rẩy, Bảo Gia Tuấn cũng tham dự chuyện , thế nên Ô Lăng Dung cũng truy hỏi , mà Bảo Gia Tuấn vẻ lý chẳng sợ: “Đây là của bản cô, đừng đổ cho khác, sống cuộc đời của cho thật , đừng loạn nữa!”