Khóe miệng Quý Chiêu cong lên, lộ một nụ nhạt, tinh khiết tựa như thuỷ tinh.
Quý Cẩm Mậu thấy rõ ràng, nước mắt rơi xuống. Ôi, con trai ! Đã lâu lắm con trai ông như .
Ánh mắt về phía Triệu Hướng Vãn cũng trở nên mãnh liệt hơn, chỉ hận thể quỳ xuống lạy cô một lạy. Cô gái đúng là bảo bối! Cô chính là cứu tinh của Quý Chiêu!
Hứa Tung Lĩnh cũng cảm thấy chút xúc động.
Chứng tự kỷ, còn gọi là chứng rối loạn tự kỷ, đặc điểm chủ yếu chính là thờ ơ với các loại tình cảm, từ chối trao đổi, chậm phát triển ngôn ngữ, các hành vi thường sẽ lặp lặp một cách rập khuôn, bên cạnh đó phạm vi sở thích cũng giới hạn rõ rệt. Ở trong nước, sự hiểu của con đối với chứng tự kỷ chỉ mới khởi sắc, mấy năm ở nước ngoài giáo sư ngành tâm lý học thử các phương pháp điều trị hệ thống.
Ngay cả chuyên gia tâm lý học giỏi nhất ở nước ngoài cũng cách ứng phó với mắc chứng tự kỷ, thế nhưng Triệu Hướng Vãn chỉ mấy câu khiến phản ứng tích cực ? Quá khó tin!
Đủ loại lời khen và cảm thán truyền đầu, thế nhưng trong lòng Triệu Hướng Vãn cũng chẳng hề động đậy, đầu tiên phát hiện thuật suy nghĩ của thể thấy thế giới nội tâm của đối phương, nên cô đang khám phá.
Nội tâm Quý Chiêu phơi bày dạng hình ảnh, ở trong đó chính là một chút chim sơn ca nhỏ bé đang cố gắng bay lượn, điều đang ám chỉ việc cũng thoát khỏi cánh đồng tuyết trống trải, cô đơn ?
Anh là một thiên tài hội hoạ, thể phơi bày những hình ảnh bản thấy một cách chân thật và hảo nhất. Những tác phẩm của luôn mang một sắc thái tươi sáng, mà tại những hình ảnh trong nội tâm chỉ hai màu đen trắng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-67-chua-te-trong-the-gioi-noi-tam.html.]
Nếu thể tùy ý tăng thêm vật phẩm trong thế giới nội tâm , tại thêm màu sắc ?
Nghĩ đến việc nãy cũng nhờ câu nhắc nhở của , Quý Chiêu mới vẽ thêm một cây đại thụ đó, trong đầu Triệu Hướng Vãn xuất hiện một suy nghĩ mơ hồ… khi nào, Quý Chiêu bản là chúa tể trong thế giới nội tâm của ?
Thế giới nội tâm của đổi dựa cảm xúc của , Quý Chiêu giống như một đứa bé u mê trong đó, động đón nhận thế giới , đổi thế nào.
Triệu Hướng Vãn thử lên tiếng: “Anh vẽ thêm một cái tổ chim cành cây , trong tổ chim lông chim, cỏ khô, bên phủ một lớp lá thật dày, che để cản mưa, thoải mái ấm áp.”
[Được.]
Trong giọng của Quý Chiêu lộ âm thanh hân hoan như một đứa trẻ, đầu tiên cảm nhận niềm vui sướng khi sáng tạo thế giới, cây bút vẽ xuất hiện một nữa, một tổ chim ấm áp xuất hiện ở khe hở giữa cành cây.
“Bây giờ trong tổ chim ngủ .”
Chú chim sơn ca vui mừng kêu lên một tiếng, vỗ cánh bay về phía tổ chim ở đằng , tựa như phát hiện đồ chơi mới, vui vẻ mổ những cành cây khô ở xung quanh.
“Thoải mái lắm đúng ? Anh cần quan tâm tới sự ồn ào ở bên ngoài nữa, đó chỉ là gió đang lay động những cành cây mà thôi.”
Quý Chiêu vô cùng lời, hai tay thoải mái rủ xuống, nghiêng dựa tấm biển hiệu, khóe miệng cong lên lộ nụ , đôi mắt khép hờ hệt như đang ngủ.