Chu Phi Bằng và Hà Minh Ngọc đợi suốt một tiếng, nhưng phát hiện dường như Quý Chiêu chẳng hề dấu hiệu cử động, tay vẫn đang cầm chặt cây bút vẽ tranh trong tay, liên tục phác hoạ giá vẽ. Hai họ cảm thấy hành động ý nghĩa gì, thế là trở về căn hộ của tắm rửa một chút, cho đến khi cả thoải mái hơn mới trở phòng việc, lúc phát hiện bàn việc đang đặt hai bức vẽ vẫn khô màu.
Hai bức vẽ ?
Chu Phi Bằng tiến tới gần xem thử, con ngươi nhịn co rút , kêu một tiếng: “Tốt quá!”
Trông hề giống một bức vẽ tay, trông giống như bức ảnh kỹ thuật khi phóng to lên 16 inch hơn.
Trước quảng trường ở ga xe lửa, tháp đồng hồ gác chuông, hình ảnh hai vị chuyên gia từ Kinh Đô và dòng đang chen chúc … Giống hệt như bức ảnh chụp từ nhà của Thi Đồng.
Hai tấm ảnh qua trông giống như đúc, nhưng điểm khác biệt ở đây chính là bóng gầy nhom mặc chiếc áo khoác dài kẻ sọc lưng hai vị chuyên gia nọ, đang lưng với ống kính, còn ở tấm hình còn thì đang nghiêng đầu, để lộ nửa gương mặt.
Chính nhờ nửa gương mặt mà thể giúp khác là thể lập tức … Người chính là Giả Thận Độc!
Mặc dù chỉ là một bức ảnh đen trắng, nhưng bởi vì màu sắc khác biệt, nên thang màu xám đổi một chút, từ gò má của thể mặt sưng, ánh mắt híp , chóp mũi tẹt, gò má còn mấy vết sẹo rỗ khá sâu, chỉ cần là từng gặp qua Giả Thận Độc, chắc chắn thể trong bức vẽ chính là ông !
Hai mắt Chu Phi bằng sáng lên: “Quý Chiêu, đúng là lợi hại thật đấy!”
Nếu như cầm tấm ảnh vẽ hình ảnh nọ để lộ nửa gương mặt ngoài, e rằng ngay khi các giảng viên và sinh viên ở đại học kiến trúc tỉnh Tưởng thấy, ai nấy đều sẽ thốt lên một câu: Không là thầy Giả ?
Chu Phi Bằng kích động tới mức trong phòng việc.
Ai chứng cứ chứ? Đây chẳng chính là chứng cứ ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-624-do-chinh-la-nguoi-gioi-giang-xuat-sac-o-thon-ho-gia-cua-chung-toi-day.html.]
Cho dù trải qua đổi, thế nhưng chỉ cần lấy tấm ảnh trong lúc thẩm vấn Giả Thận Độc, chắc chắn thể kích thích và phá vỡ và phòng tuyến trong lòng Giả Thận Độc!
Chu Phi Bằng và Hà Minh Ngọc vỗ tay hoan hô: “Quá tuyệt vời!”
Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu một cái.
Sau đó, các tin tức mới của việc điều tra cũng ngừng gửi tới.
Chúc Khang và Ngải Huy đến quê hương của Địch Hân Liên để điều tra, cha của Địch Hân Liên qua đời vì bệnh, và em trai của cô vẫn luôn giữ gìn và dọn dẹp phòng của cô cẩn thận, chờ một ngày nào đó Địch Hân Liên sẽ trở về.
Mẹ của Địch Hân Liên thấy cảnh sát tới, nước mắt rơi lã chã, cầu xin hai họ nhất định tìm Địch Hân Liên, bà chỉ cần thể trở về là . Cho dù bắt cóc tới tận chỗ nào, cần là kết hôn sinh con , cho dù bản Địch Hân Liên tàn tật nữa, chỉ cần cô còn sống là đủ .
Trong lòng Chúc Khang và Ngải Huy cảm thấy khó chịu thôi, cầm lấy mấy bức ảnh ghi cuộc sống thường ngày của Địch Hân Liên khi , cũng nữa bảo đảm chỉ cần điều tra tin tức gì mới, chắc chắn sẽ lập tức thông báo cho và em trai của Địch Hân Liên.
Tuy nhiên, lúc Cao Quảng Cường và Hoàng Nguyên Đức đến quê hương của Giả Thận Độc điều tra tin tức gặp trở ngại.
Giả Thận Độc là một tiếng tăm ở địa phương, tất cả những ở thôn họ Giả đều cho rằng ông thông minh, tài từ nhỏ, thì đậu trường đại học ở thành phố, đó giữ việc tại trường và trở thành giáo viên, cùng trở thành một vị giáo sư nổi tiếng khắp cả nước. Người ở thôn họ Giả nhắc tới Giả Thận Độc đều giơ ngón cái khen ngợi.
“Giả Thận Độc ? Đó chính là giỏi giang, xuất sắc ở thôn họ Giả của chúng đấy!”
“Tên của là một học giả lớn tuổi trong thôn chúng đặt cho đấy, là một học thức sâu rộng, thế nên ngay từ khi còn nhỏ giống như một thiên tài học thuật, vô cùng thông minh, học hành giỏi.”
“Sau khi tiền, cũng hề quên trong thôn, đường tráng nhựa từ xã Ma Nguyên cho đến bộ thôn họ Giả đều do bỏ tiền tu sửa, là một lương tâm.”
khi hỏi đến chuyện mùa xuân năm 1981, tất đều bắt đầu cảnh giác.