Quý Chiêu nghe thấy Triệu Hướng Vãn kêu tên mình, ngẩng đầu lên nhìn về phía cô.
[Em gọi tôi sao? Có chuyện gì thế?]
Giọng nói trong trẻo đặc biệt của người thiếu niên vang lên trong đầu Triệu Hướng Vãn, cô quay sang khoát khoát tay với anh: “Tôi đang kể cho mọi người chuyện xảy ra ở quán cơm thôi, không phải đang gọi anh.”
[À.]
Chú chim sơn ca cúi đầu xuống, cảm thấy có hơi mất mát.
Triệu Hướng Vãn hỏi anh: “Thế tại sao anh lại đột nhiên động tay động chân trong quán cơm thế?”
[Em bị chảy máu.]
“Còn lý do gì nữa không?”
[Cánh tay của anh ta chạm vào tôi, ba tôi từng nói, nếu ai chạm vào người tôi khiến tôi không thoải mái, vậy thì có thể phản kháng lại.]
Triệu Hướng Vãn biết.
Tình thương Quý Cẩm Mậu dành cho Quý Chiêu cao như núi, thật sự đã bỏ rất nhiều tâm huyết. Quý Chiêu mắc chứng tự kỷ, sẽ không thể biểu đạt bản thân mình như người bình thường, bên cạnh đó anh lại còn đẹp trai như thế, thường dễ bị người khác trêu chọc, làm phiền, thế nên Quý Cẩm Mậu đã tìm người tới dạy anh mấy chiêu phòng thân.
Bởi vì lo lắng Quý Chiêu có thể bị thương, thế nên Quý Cẩm Mậu đã chuẩn bị luôn cả đội luật sư.
Chỉ là e rằng ngay cả bản thân Quý Cẩm Mậu cũng không ngờ, năng lực học hỏi của Quý Chiêu lại mạnh mẽ như vậy, lại có thể dùng mấy chiêu phòng thân đã học đối đầu với một người hung hăng như Phiền Hoằng Vĩ.
Triệu Hướng Vãn gật đầu với Quý Chiêu: “Cứ giữ như thế nhé, như thế là rất tốt.”
Quý Chiêu chạm mắt với cô, sau khi xác nhận Triệu Hướng Vãn cũng không có vẻ gì là không vui, cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm hơn.
Triệu Hướng Vãn nhìn Cao Quảng Cường, bắt đầu quay trở lại vụ án ném xác xuống sông kia.
“Từ phản ứng của bọn họ, cháu có thể đoán rằng, tên chó c.h.ế.t họ Phiền và tên chó chó họ Tào này là hai tên thích đàn ông điển trai, hơn nữa cũng đã dính khá sâu vào chuyện này, thế nên chắc chắn đã làm ra không ít chuyện trái với luân thường đạo lý, hại người, chỉ là bởi vì những người bị hại muốn giữ thể diện thế nên mới không dám để lộ ra ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-489-noi-nay-van-la-mot-thanh-pho-tot-dep.html.]
Cao Quảng Cường vẫn còn chưa hiểu ý cô, thế nhưng Hứa Tung Lĩnh, thân là đội trưởng đội điều tra hình sự, vậy nên nắm rõ vụ án ném xác xuống sông này trong lòng bàn tay, thế nên cũng nhanh chóng nắm được ý chính: “Em nghi ngờ… Vụ này cũng do hai tên họ Phiền và họ Tào này gây ra?”
Triệu Hướng Vãn gật đầu một cái.
Cả ngày hôm nay, Cao Quảng Cường chỉ chú ý đến vụ án Thái Sướng bị giết, thế nên cũng chẳng để ý nhiều tới vụ án ném xác xuống sông, lúc nghe đến đây cũng cảm thấy vô cùng nghi ngờ: “Việc hai tên này thích đàn ông điển trai thì có liên quan gì tới vụ án vứt xác xuống sông chứ?”
Hứa Tung Lĩnh nhìn ông ấy một cái, lên tiếng giải thích: “Đã có kết quả khám nghiệm tử thi rồi, người c.h.ế.t khoảng 19 đến 22 tuổi, ở lưng và n.g.ự.c có vết trầy xước, trong cơ thể có lưu lại t.i.n.h d.ị.c.h của đàn ông, hiển nhiên khi còn sống từng bị xâm hại tình dục.”
Cái… Cái… Cái gì?
Cho dù đã ở trong đội điều tra hình sự nhiều năm, thế nhưng tất cả mọi người đều như được mở rộng tầm mắt sau khi nghe xong.
Xâm hại t.ì.n.h d.ụ.c nam giới á?
Con mẹ nó!
Họ Phiền chó chết! Họ Tào chó chết!
Sắc mặt Triệu Hướng Vãn lạnh lùng, cũng chẳng có biểu cảm gì: “Trắng trợn xâm hại t.ì.n.h d.ụ.c đàn ông ở thành phố Tinh của chúng ta như thế, không những thế còn g.i.ế.c c.h.ế.t rồi vứt xác xuống sông, lại còn vừa khéo xảy ra trong phân khu của đồn cảnh sát đường Ngũ Phúc…”
Đến lúc này, Cao Quảng Cường đã hiểu ý trong lời nói của Triệu Hướng Vãn, hai mắt ông ấy trợn tròn: “Mặc dù suy đoán này của cháu hơi táo bạo, thế nhưng khả năng xảy ra rất lớn, bây giờ chú sẽ lập tức liên lạc với Lương Nguyên Khải ở tổ số ba, vừa khéo hai tên chó c.h.ế.t này đang làm phẫu thuật ở bệnh viện, nhân cơ hội này lấy m.á.u mang đi xét nghiệm ADN luôn!”
Sau khi sắp xếp ổn thoả mọi thứ, bốn người Triệu Hướng Vãn, Quý Chiêu, Hà Minh Ngọc và Chu Phi Bằng nhanh chóng lên xe chạy đến bệnh viện số 3.
Gió đêm như nước, đèn đường trong thành phố vẫn còn sáng trưng.
Đám nhóc con đang đùa giỡn ven đường, giơ vòi chữa cháy chỉa loạn khắp nơi, không ngừng phát ra tiếng cười đùa vui vẻ.
Mặc dù nói trong những góc u tối của thành phố này cất giấu nhiều tội ác, nhưng có một điều không thể chối cãi được chính là nơi này vẫn là một thành phố tốt đẹp.
Đèn trong phòng phẫu thuật vẫn sáng, Chu Phi Bằng và Hà Minh Ngọc canh giữ ở ngoài hành lang, chờ hai tên họ Phiền và họ Tào được đẩy ra.
Còn Triệu Hướng Vãn thì đi tìm giường bệnh của Cố Văn Kiều.
Bởi vì là nhân viên làm việc tại bệnh viện, không những thế Cố Văn Kiều lại lớn lên ở bệnh viện số 3 này, Hoành Nghị đưa Cố Văn Kiều đang hôn mê đi tới khoa cấp cứu. Sau khi nghe nói về tình trạng của Cố Văn Kiều, bác sĩ lập tức sắp xếp cô ấy vào phòng chăm sóc đặc biệt, cũng dùng cả thuốc an thần.