Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 487: Dấu Vân Tay Trên Khung Cửa!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 08:07:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn vẽ một vòng tròn xung quanh cái tên Nguyễn Vũ này: “Chính xác! Người này chính là bạn đồng niên với họ. Vậy thì vấn đề đã tới rồi đây, nếu như Nguyễn Vũ cũng tham gia vào vụ trọng án đó, vậy thì bây giờ anh ta đâu rồi?”

Hà Minh Ngọc trả lời: “Bởi vì sợ nên bỏ trốn rồi?”

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: “Không, vào năm một 1982, năm năm sau vụ thảm án đó, anh ta vẫn luôn đi theo bên cạnh Phiền Hoằng Vĩ, cho đến giữa năm 1986 mới mất tích. Khi đó, Cố Văn Kiều đã kết hôn và sinh con với Phiền Hoằng Vĩ.”

Hoàng Nguyên Đức vô cùng cẩn thận, nhíu mày nói: “Cô chắc chắn anh ta đã biến mất rồi? Có lẽ anh ta đã có một cuộc sống tốt hơn thì sao?”

Triệu Hướng Vãn nói: “Hôm nay tôi đã gặp cảnh sát Hoành Nghị ở đồn cảnh sát đường Ngũ Phúc, anh ấy nói vào tháng 10 năm 1986, người nhà Nguyễn Vũ đã đến đồn của họ báo án, cuối cùng lập án mất tích, cho đến nay vẫn không tìm được.”

Tất cả mọi người đều đứng ngồi không yên.

Một người trưởng thành, đang yên đang lành đột nhiên mất tích? Mất tích gì chứ, chắc chắn là bị đồng bọn g.i.ế.c c.h.ế.t rồi!

Tại sao lại g.i.ế.c Nguyễn Vũ?

Đầu óc của các thành viên trong tổ trọng án bắt đầu nổi gió.

“Có phải vì do chia chiến lợi phẩm không đồng đều không?”

“Không phải, nếu như chia chát không đồng đều, thế thì chắc hẳn anh ta đã mất mạng năm 82 rồi, cũng không phát triển quan hệ tới mức giới thiệu cho Cố Văn Kiều làm quen.”

“Vậy… Có khi nào sau khi chuyện đó xảy ra, Nguyễn Vũ càng nghĩ càng thấy sợ, muốn ra đầu thú, cho nên mới bị Phiền Hoằng Vĩ và Tào Đắc Nhân thủ tiêu bịt đầu mối không?”

“Cũng có thể là như thế, nhưng bốn năm đã trôi qua, tháng 5 năm 1986 chính thức vào biên chế, anh ta cũng đưa Tào Đắc Nhân và Nguyễn Vũ đến bộ phận phá dỡ và di dời của cục xây dựng làm cùng anh ta, trong lúc đang vui vẻ như thế, không tới mức muốn ra đầu thú đâu nhỉ?”

Tất cả mọi người thảo luận tới đây, ai nấy đều không tưởng tượng nổi, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, tình hình đột nhiên trở nên yên tĩnh lại.

Hà Minh Ngọc đột nhiên kêu lên một tiếng, đứng bật dậy, gương mặt trở nên đỏ bừng, hệt như bị chọc giận: “Có khi nào, bởi vì Cố Văn Kiều nhận được tin tức gì quan trọng, khiến Phiền Hoằng Vĩ và Tào Đắc Nhân không thể không g.i.ế.c Nguyễn Vũ không?”

“Mẹ kiếp!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-487-dau-van-tay-tren-khung-cua.html.]

Một người trước giờ vẫn luôn dịu dàng như Hà Minh Ngọc cũng không nhịn được đập bàn một cái: “Lần trước chúng ta đã từng thảo luận, sở dĩ Phiền Hoằng Vĩ cưới Cố Văn Kiều là vì để tìm hiểu động thái mới nhất từ phía cục cảnh sát. Thế thì có khi nào Cố Văn Kiều biết được gì đó, trong lúc vô tình đã nói cho Phiền Hoằng Vĩ biết. Sau đó, người nói vô tình, người nghe có ý, thế nên Phiền Hoằng Vĩ mới nổi lên ý muốn g.i.ế.c người?”

Triệu Hướng Vãn gật đầu với cô ấy một cái, sắc mặt cũng trở nên có chút khó coi.

“Vâng, em cũng đoán là như thế. Được rồi, vậy thì vấn đề đã tới rồi, chúng ta không biết nhưng trong lòng Phiền Hoằng Vĩ biết rõ, hơn nữa còn nhắm thẳng vào Nguyễn Vũ?”

Lần này, tất cả những người đã quen thuộc với vụ án này cũng lên tiếng.

“Dấu vân tay!”

“Dấu vân tay trên khung cửa!”

“Dấu vân tay nửa ngón trỏ tay phải.”

Sự ớn lạnh nhanh chóng bao trùm tất cả mọi người, rõ ràng đang là tháng bảy trời nóng bức, quạt máy thổi vù vù, mồ hôi thấm ướt lưng áo còn chưa khô, vậy mà tất cả mọi người đều cảm thấy ớn lạnh rùng mình.

Trên đời này nào có kẻ tình nghi nào lớn gan, xảo quyệt, ngông cuồng và vô liêm sỉ tới như thế chứ!

Thứ nhất, chưa từng có người nào dám g.i.ế.c cảnh sát, cướp súng.

Thứ hai, cũng không có ai dám sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t cảnh sát vẫn ở lại thành phố đó, ba tháng sau lại dùng s.ú.n.g tiếp tục gây án.

Thứ ba, cũng không có người nào nghĩ đến việc sau khi g.i.ế.c người còn cố ý tiếp cận con gái của người bị hại, không những thế còn kết hôn sinh con với cô con gái đó.

Thứ tư, sẽ không có ai nghĩ ra được cách thức tìm hiểu tin tức giống như thế, thành công tiêu diệt tai họa ngầm.

Người bình thường có tật giật mình, sau khi phạm tội, nhất là g.i.ế.c người, khi vừa nghe có một chút gió thổi tới đã bỏ chạy không còn thấy tăm hơi. Thế mà Phiền Hoằng Vĩ không những ở lại thành phố Tinh mà còn đường đường chính chính đến cục xây dựng làm việc, yên tâm thoải mái trở thành một cán bộ quốc gia!

Cao Quảng Cường hung hăng đập lên bàn một cái: “Nếu tên này mà không bị tử hình thì sẽ không thể khiến mọi người thôi phẫn nộ!”

Hứa Tung Lĩnh nghe đến đây, lần nữa cảm thấy thán phục khả năng suy nghĩ chu đáo và năng lực hình sự táo bạo của Triệu Hướng Vãn.

Nếu như nói, lúc trước trong quá trình thẩm vấn, Triệu Hướng Vãn đã thể hiện khả năng quan sát đáng ngưỡng mộ của mình, mượn vi biểu tình hành vi học để từng bước từng bước ép hỏi ra được chân tướng sự việc, đã khiến mọi người kinh ngạc không thôi. Vậy mà với biểu hiện bây giờ của cô, càng khiến Hứa Tung Lĩnh tin tưởng: Đây là một cảnh sát hình sự thiên tài! Phải bảo vệ thật tốt!

Loading...