Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 470: Tào Đắc Nhân, Ông Bị Bắt Rồi!

Cập nhật lúc: 2025-07-03 01:58:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Ngon, giòn giòn, thơm thơm, đầu mềm, viền giòn, bảo sao em thích.]

Thấy Quý Chiêu ăn vui vẻ, Triệu Hướng Vãn có cảm giác thỏa mãn khi cho người khác ăn, mỉm cười nhìn anh.

"Anh đã nhớ hết cách bố trí của quán và người trong quán chưa?"

[Ừ, nhớ rồi.]

"Sau khi về anh có thể vẽ ra không?"

[Có thể.]

Sự chắc chắn và tự nhiên của Quý Chiêu khiến trái tim Triệu Hướng Vãn hoàn toàn bình tĩnh lại.

Quý Chiêu có thể nhìn qua một lần mà ghi nhớ toàn bộ cảnh vật, vậy bản thân mình cũng không thể thua kém. Triệu Hướng Vãn cúi đầu, nín thở tập trung, cố gắng lắng nghe những âm thanh khác nhau mà cô đã nghe được bằng kỹ năng đọc tâm.

Giọng nói của người bình thường có chút khác biệt với tiếng nói trong lòng, giống như sự khác nhau giữa giọng nói bình thường và giọng qua điện thoại.

Giọng nói trong tâm trí có chút run rẩy mà người bình thường không nghe thấy được. Triệu Hướng Vãn cũng phải nghe nhiều lần mới dần quen, chỉ cần chú ý lắng nghe là có thể phân biệt rõ ràng.

[Nói gì mà mời ăn cơm, tôi thấy là trời nóng quá, anh ấy không muốn nấu ăn ở nhà thì có, lười c.h.ế.t đi được~]

[Một lúc tiêu tận mười mấy tệ, đau lòng quá đi.]

Đó là lời lẩm bẩm ngọt ngào của cặp vợ chồng bàn bên.

[Nước ngọt vị cam thật ngon, giá mà ngày nào cha cũng vui vẻ mời mình uống như thế này thì tốt quá.]

[Cô chủ nhiệm lớp của Minh Minh đẹp thật, sau này phải thường xuyên đi đến trường hơn mới được, hề hề.]

Đây là suy nghĩ thầm kín của hai cha con ngồi ở bàn bên cạnh.

[Chết tiệt, cái con đàn bà họ Cố kia lắm chuyện quá, anh Phiền bắt mình phải ngồi chờ ở quán ăn này, bảo là phải diễn trò cho đồng nghiệp cô ta xem. Xem cái gì mà xem, theo tao thì phụ nữ ấy, ngoài chuyện sinh con ra thì chẳng có tích sự gì! Không đánh một ngày là nhảy lên làm nóc nhà, giống như con vợ mình ấy, đã bị tao đánh cho biết thân biết phận, ngày nào về nhà cũng như ông lớn, sướng thật!]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-470-tao-dac-nhan-ong-bi-bat-roi.html.]

Giọng nói này... là của Tào Đắc Nhân!

Cuối cùng cũng tìm ra suy nghĩ của Tào Đắc Nhân, Triệu Hướng Vãn càng tập trung lắng nghe.

Lúc này, Quý Chiêu tỏ ra vô cùng nhạy bén. Hai lần Hồ Ái Ngọc mang đồ ăn lên bàn, anh đều nhanh chóng đỡ lấy bát đĩa, nhẹ nhàng đặt xuống, sợ làm phiền đến Triệu Hướng Vãn.

Tào Đắc Nhân ngồi một mình cô đơn bên bàn, cầm chai bia uống ừng ực, nhắm với lạc rang và dưa chuột trộn. Vì chán, nên tiếng lòng của gã càng lớn, Triệu Hướng Vãn nghe rất rõ ràng.

[Nói thật chứ, anh Phiền tìm được Cố Văn Kiều, đúng là gắn cho chúng ta một cái ăng-ten, chỉ cần có chút động tĩnh ở cục cảnh sát là chúng ta biết rõ mười mươi. Nếu không phải do cô ta quay lại báo, chúng ta căn bản không biết trên khung cửa hiện trường vẫn còn sót lại một nửa dấu vân tay. Chu Kim Phượng bị tao b.ắ.n một phát vào đầu, trước khi c.h.ế.t còn kịp giật rơi găng tay của Nguyễn Vũ. Anh ta hoảng quá mới nhặt lên đeo lại, chắc là để lại dấu vân tay lúc đó.]

Là gã! Là bọn họ!

Tim Triệu Hướng Vãn bắt đầu đập dồn dập, suýt nữa thì nhảy ra khỏi cổ họng. Lúc này cuối cùng cô đã biết câu trả lời, tất cả suy đoán đều đã đúng. Triệu Hướng Vãn muốn nhảy ra ngay lập tức, đè bẹp Tào Đắc Nhân xuống đất, hét lớn: "Tào Đắc Nhân, ông bị bắt rồi!"

Là gã, chính gã đã b.ắ.n c.h.ế.t Chu Kim Phượng! Chính gã đã cầm s.ú.n.g g.i.ế.c c.h.ế.t Chu Kim Phượng!

Nguyễn Vũ? Triệu Hướng Vãn nhớ lại, Cố Văn Kiều từng nhắc rằng ngoài Tào Đắc Nhân, Phiền Hoằng Vĩ còn có một tên đàn em thường xuyên qua lại tên là Nguyễn Vũ, nhưng đã lâu rồi không thấy xuất hiện, không biết anh ta đã đi đâu.

Phiền Hoằng Vĩ, Tào Đắc Nhân, Nguyễn Vũ— hung thủ của vụ thảm sát ở bệnh viện số ba.

Tên hung thủ ẩn nấp trong đám đông suốt mười năm trời cuối cùng đã bị Triệu Hướng Vãn phát hiện.

Nguyễn Vũ đang ở đâu? Anh ta là chìa khóa của vụ án này. Chỉ cần tìm được anh ta, đối chiếu dấu vân tay là có thể tìm ra hung thủ thực sự.

Triệu Hướng Vãn thậm chí không dám thở, sợ làm Tào Đắc Nhân mất tập trung khi đang hồi tưởng. Toàn thân cô vì nín thở mà bắt đầu nóng lên, cảm giác run rẩy từ lòng bàn chân dâng lên tới đỉnh đầu.

Dưới sức ép căng thẳng tột độ, đầu óc đột nhiên trống rỗng, mọi âm thanh trở nên xa vời vô tận.

Thế giới của Triệu Hướng Vãn bỗng nhiên trở nên im lặng lạ thường, cảm giác mà cô chưa từng trải qua. Trước đây, khả năng đọc tâm trí khiến đầu óc cô luôn ồn ào, nhưng lúc này khi cô muốn lắng nghe thì âm thanh lại đột nhiên biến mất!

Vô số ý nghĩ nảy ra trong đầu.

— Làm sao bây giờ? Mình không nghe thấy tiếng lòng của gã nữa.

— Không được, tuyệt đối không thể để bọn họ trốn thoát!

— Tổ điều tra kinh tế còn phải chờ đến ngày mai mới hành động, lỡ đêm nay bọn chúng chạy mất thì sao?

Loading...