Nếu nói rằng Phiền Hoằng Vĩ thật sự muốn cưới một cô vợ có đầy đủ phẩm chất đạo đức tốt đẹp, cảm thấy Cố Văn Kiều là một người vợ đạt chuẩn, thế thì tại sao sau khi kết hôn lại thay đổi sắc mặt như thế? Không chỉ không tôn trọng cô ấy mà thậm chí còn đánh đập Cố Văn Kiều, khiến người cô ấy chồng chất vết thương.
Nếu như nói Phiền Hoằng Vĩ không thích Cố Văn Kiều, thế tại sao lại không chịu ly hôn, còn dùng tính mạng con trai để uy h.i.ế.p cô ấy?
Một người đàn ông vẫn luôn bạo hành gia đình, thế tại sao mỗi năm lại đều đặn cùng Cố Văn Kiều đến quán cơm này dùng cơm vào ngày giỗ của Chu Kim Phượng?
Việc làm này của Phiền Hoằng Vĩ rất kỳ lạ, hành động và cử chỉ đầy mâu thuẫn, nếu như kết hợp với những giả thiết này, tất cả mọi thứ đều trở nên hợp lý hơn.
Sau khi gây án g.i.ế.c người, một người có tố chất tâm lý mạnh mẽ như Phiền Hoằng Vĩ đã không chạy trốn, sau khi lái xe cho cục xây dựng đô thị một thời gian, thật ra nội tâm cũng xuất hiện những mâu thuẫn.
Một mặt, anh ta sợ cảnh sát phát hiện ra manh mối, bắt anh ta về chịu tội. Giết c.h.ế.t cảnh sát, cướp súng, vào nhà cướp bóc, g.i.ế.c người, chắc chắn sẽ chịu sự trừng phạt của pháp luật với một loạt các tội danh, chắc chắn không thoát được tử hình, thế là trong lòng lo lắng bất an.
Mặt khác, anh ta lại muốn theo dõi diễn biến của việc điều tra bất cứ lúc nào, một khi xuất hiện vấn đề, anh ta có thể lập tức chạy trốn. Ở trên núi xanh không sợ không có củi đốt, không phải sao?
Nghĩ tới nghĩ lui, một người ma mãnh như Phiền Hoằng Vĩ quyết định tiếp cận Cố Văn Kiều, dù sao cô ấy vẫn luôn nghĩ đến vụ án này, mỗi năm đều đến hỏi diễn biến của vụ án. Chỉ cần có thể tiếp cận được Cố Văn Kiều, thế thì có thể nhanh chóng cập nhật được diễn biến mới nhất của vụ án bất cứ lúc nào.
Nghĩ như thế, Triệu Hướng Vãn cảm thấy lông tơ trên cánh tay đều dựng hết cả lên.
Nếu như suy đoán của cô là đúng, vậy thì người này quá đáng sợ!
Giết người, vậy mà còn dám tiếp tục ở lại sinh sống trong thành phố này, không sợ hãi cũng không vội vàng.
Giết người, thế mà còn dám tiếp cận con gái của nạn nhân, thậm chí còn kết hôn, sinh con với cô ấy, chỉ vì muốn xem thử tiến trình điều tra vụ án.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-452-co-rat-nhieu-diem-ky-la-trong-qua-trinh-truong-thanh-cua-phien-hoang-vi.html.]
Vào lúc đêm khuya vắng người, chẳng lẽ lương tâm anh ta không thấy cắn rứt sao?
Triệu Hướng Vãn lắc đầu, một người như thế, hoàn toàn không có cái gọi là lương tâm, nào có chuyện cắn rứt ở đây? Cô chà xát hai tay lại với nhau, đến khi cơ thể cảm thấy ấm áp hơn một chút, lúc này mới tiếp tục suy đoán ban nãy của mình.
Quan trọng hơn chính là, có rất nhiều điểm kỳ lạ trong quá trình trưởng thành của Phiền Hoằng Vĩ.
Đây chính là điểm thứ hai mà Triệu Hướng Vãn vẫn luôn suy nghĩ.
Phiền Hoằng Vĩ là tài xế lái xe tải cho một công ty vận chuyển, mặc dù việc lái xe đường dài có hơi cực khổ một chút, nhưng những tài xế lái xe đường dài vào những năm 1980, thu nhập thật sự rất khả quan. Anh ta đánh nhau gây nên hậu quả nghiêm trọng, thế nhưng bởi vì có Thái Sướng đứng ra hoà giải, cuối cùng nhận được đồng ý hòa giải, cũng không lưu án, theo lý mà nói anh ta vẫn được tiếp tục ở lại làm việc tại công ty vận chuyển, từ đây cũng sống biết điều hơn. Thế tại sao anh ta lại trở thành một tài xế lái xe nhỏ bé ở cục xây dựng?
Chỉ có một cách giải thích cho câu hỏi này, mặc dù không lập án, thế nhưng bởi vì ảnh hưởng nặng nề nên công ty vận chuyển đã đuổi việc anh ta.
Đương nhiên cũng có thể nghĩ thế này, đó chính là Phiền Hoằng Vĩ phạm phải một vụ án nghiêm trọng, bởi vì chột dạ nên không dám ở lại chỗ làm cũ, thế là quyết định đổi nơi làm việc, tránh để mọi người phát hiện ra.
Liên quan tới nghi vấn này, chờ chiều về cục công an sẽ thảo luận với mấy người Chu Phi Bằng, thế thì sẽ rõ ràng thôi.
Thứ ba, Phiền Hoằng Vĩ và cục trưởng cục xây dựng Dương Húc Cương có quan hệ thế nào mà khiến ông ta không từ thủ đoạn thăng chức cho anh ta?
Nếu như nói giữa bọn họ có một giao ước nào đó, hoặc có liên quan tới cùng một vụ án thì sao nhỏ? Vì đây là vấn đề liên quan tới sống c.h.ế.t của một người thế nên một bên giữ bí mật còn một bên sẽ cố gắng trả ơn.
Trước mắt có thể thấy, ba nghi vấn này cần phải tiến hành điều tra thì mới có thể kiểm chứng được. Cho dù nói thế nào, cũng chẳng có gì sai khi đưa ra những suy đoán táo bạo và cẩn thận xác thực chúng.
Không đổ oan cho người tốt, và cũng sẽ không buông tha cho bất kỳ người xấu nào.
Triệu Hướng Vãn ngẩng đầu nhìn bà chủ tiệm cơm: “Cô bắt đầu gặp chồng của Cố Văn Kiều vào khoảng thời gian nào thế ạ?”
Hồ Ái Ngọc thấy thời tiết nóng như thế, nhưng Triệu Hướng Vãn lại cứ chà xát hai tay vào nhau mãi, không nhịn được bật cười: “Cô bé, không phải cháu sợ đó chứ? Ôi, đừng sợ đừng sợ. Mặc dù chồng của Cố Văn Kiều khiến người khác thấy không thoải mái, nhưng cậu ta cũng là cán bộ nhà nước, cháu còn sợ cậu ta ăn thịt cháu sao?”