Bản chất của con người vốn phức tạp, Triệu Hướng Vãn nhìn bụng của Ngu Sơ Hiểu một cái: “Chị cũng sẽ trở thành một người mẹ.” Hiện giờ, bụng của cô ấy vẫn còn bình thường, vẫn chưa có lộ bụng bầu lắm, có thể chỉ mới mang thai mà thôi. Chi khi nuôi dạy một đứa trẻ, bạn mới biết rằng ba mẹ đã yêu thương bạn tới mức nào, cũng không biết Ngu Sơ Hiểu cảm thấy biết ơn Ngụy Thanh Uyển tới mức nào.
Ngu Sơ Hiểu sửng sốt, nhưng vẫn không nói gì.
[Mẹ? Đúng rồi, mình cũng sắp làm mẹ rồi. Không biết năm đó lúc mẹ mang thai mình có ốm nghén không nhỉ? Bây giờ sáng nào mình thức dậy cũng đều buồn nôn, chỉ cần ngửi mùi cá tanh cũng sẽ muốn nôn, mình đã nôn rất nhiều, vô cùng khó chịu. Mình đã đến phòng y tế trong nhà máy hỏi thăm, bác sĩ nói ba tháng sau sẽ tốt hơn, nhưng bây giờ cũng đã gần bốn tháng rồi nhưng mình vẫn còn ói. Sinh một đứa bé thật sự quá mệt mỏi, mẹ mình sinh mình ra, vất vả nuôi mình khôn lớn. Sau khi ba qua đời, một mình mẹ chèo chống cả gia đình, chắc chắn là rất cực khổ đúng không? Tại sao… tại sao mình lại không nhớ tới những điểm tốt của mẹ, chỉ nhớ tới việc mẹ quản chặt, chỉ nhớ tới việc mẹ phản đối việc mình qua lại với Đàm Học Nho? Có phải mình không có lương tâm đúng không? Nếu như, nếu như mình cũng sinh ra một đứa con không có lương tâm như thế, vậy thì phải thế nào đây?]
Hà Minh Ngọc còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Triệu Hướng Vãn kéo lại: “Đi thôi, chúng ta đến đồn cảnh sát hồ Kim Liên tìm hồ sơ vụ án.”
Tại đồn công an Kim Liên Hồ, Triệu Hướng Vãn đã gặp một người quen.
Chu Như Lan với cánh tay phải vẫn đang treo trên băng vải, trông cô ấy đã gầy đi một chút, nhưng giữa đôi lông mày lại toát lên vẻ mạnh mẽ, tinh thần phấn chấn, khiến người khác phải nhìn ngắm.
Khi thấy Triệu Hướng Vãn và mọi người đến đồn công an Chu Như Lan tỏ ra cực kỳ nhiệt tình, tự mình đưa bọn họ đến phòng hồ sơ để tra cứu tất cả tài liệu liên quan đến vụ mất tích của Ngụy Thanh Uyển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-395-sinh-mot-dua-be-that-su-qua-met-moi.html.]
Từ văn phòng đến phòng hồ sơ có một đoạn đường phải đi qua. Trong hành lang dài, Chu Như Lan thân mật nói chuyện với Triệu Hướng Vãn: "Bây giờ sức khỏe của mẹ chị đã khá hơn rất nhiều rồi, có thể ăn được cháo loãng rồi. Hằng ngày Hân Hân đều ở bệnh viện chăm sóc bà ấy, còn chị sau giờ làm sẽ về thay em ấy. Bác sĩ nói thêm hai tuần nữa là mẹ chị có thể xuất viện. Mẹ chị nói muốn mời em ăn cơm..."
Tai Chu Phi Bằng rất thính, nghe thấy câu cuối lập tức chen vào cười hì hì: "Người giúp nhà cô đâu chỉ có Triệu Hướng Vãn, mẫu xét nghiệm để giám định ADN là do chính tay tôi mang đến trung tâm kỹ thuật hình sự tỉnh Liêu đấy chứ. Vì chuyện của nhà cô mà tổ trọng án của chúng tôi còn có vài đồng chí phải đến ngôi làng miền núi Tây Bắc, đưa mẹ con Lưu Phúc Muội về thành phố Tinh. Đúng rồi, còn có đội trưởng Hứa và cục trưởng Bành nữa, vì chuyện của nhà cô mà họ phải lo nghĩ rất nhiều. Nếu đã nói mời ăn cơm, tôi nghĩ cô nên mời tất cả tổ trọng án chúng tôi mới đúng."
Hà Minh Ngọc lườm Chu Phi Bằng một cái: "Chúng ta là cảnh sát, làm những việc này là trách nhiệm của mình. Triệu Hướng Vãn vẫn đang đi học, chính em ấy đã kịp thời báo động mới cứu được mạng của Chu Như Lan. Công lao này anh cũng muốn giành à? Đúng là uổng công làm đàn anh."
Vụ án Vũ Kiến Thiết có thể phá được, quả thật tổ trọng án đã đóng góp rất nhiều. Chu Như Lan khẽ mỉm cười, gật đầu: "Được thôi, sau khi mẹ tôi xuất viện, tôi sẽ mời riêng Triệu Hướng Vãn ăn trước, rồi sau đó sẽ mời toàn thể tổ trọng án mọi người. Có thể mời được đội trưởng Hứa và các bạn là vinh hạnh của tôi mà."
Chu Phi Bằng cười lớn, giơ ngón tay cái về phía cô ấy: "Rất thẳng thắn, tôi thích!"
[Cô gái này thật là thú vị, trước giờ sao mình không phát hiện ra đồn cảnh sát Kim Liên Hồ lại có một nữ cảnh sát đáng yêu thế này nhỉ?]
Ánh mắt của Triệu Hướng Vãn lướt qua mặt Chu Phi Bằng. Người này có tính cách ham chơi, hoàn toàn giống như một đứa trẻ chưa lớn. Đàn chị Hà Minh Ngọc thích anh ta, chắc chắn sẽ phải chịu không ít khổ sở.
Trong thời gian thực tập tại tổ trọng án, Triệu Hướng Vãn đã có ấn tượng rất tốt với đàn chị Hà Minh Ngọc, cô ấy là một người rất đỗi dịu dàng và tốt bụng. Cô có khả năng đọc được suy nghĩ nên đã biết chuyện Hà Minh Ngọc thầm yêu Chu Phi Bằng. Lần trước khi Chu Phi Bằng bị thương trong vụ án điều tra vụ sát hại tài xế, Hà Minh Ngọc đã lo lắng hơn bất kỳ ai, luôn túc trực bên cạnh anh ta.