Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 342: Chị Ấy Phải Ra Biên Giới Làm Cảnh Sát Phòng Chống Ma Tuý

Cập nhật lúc: 2025-07-02 04:36:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Phi Bằng có hơi sửng sốt: “Khách sạn Tứ Quý?” Đây là một khách sạn năm sao đấy, một hung thủ g.i.ế.c người nào dám đến một khách sạn sang trọng như thế chứ?”

Triệu Hướng Vãn ngước mắt nhìn anh ta một cái: “Sao lại không dám? Một chiếc Nissan sáu mươi tám vạn tệ, điều này nói rõ người này không thiếu tiền. Xe riêng qua lại trên đường lớn phần lớn đều chỉ có ba màu chính là đen, trắng và màu tối, cô ta lại lái một chiếc xe màu đỏ, chẳng hề sợ bị chú ý chút nào. Một người như vậy sẽ ở tại một khách sạn nhỏ sao?”

Được khai sáng, Chu Phi Bằng đập tập tài liệu đang dùng làm quạt xuống bàn: “Đúng rồi! Lời nhắc nhở của em có ích lắm, lúc trước chúng tôi đều nghĩ sai hết rồi, còn tưởng rằng cô ta có tật giật mình nên chạy trốn.”

Nói xong, Chu Phi Bằng cầm lấy điện thoại, gọi thẳng cho mẹ anh ta là Lư Mạn Ngưng, nói ra yêu cầu của mình: “Mẹ à, con sẽ gửi cho mẹ một bản fax, nhờ mẹ giúp con gửi tới tất cả khách sạn của mẹ trên cả nước, hỏi xem nhân viên lễ tân và nhân viên phục vụ ở đó có từng phục vụ người này hay không.”

“Cốc, cốc, cốc…”

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

Vũ Như Hân dè dặt ló đầu vào.

Chu Phi Bằng đặt điện thoại xuống, xụ mặt hỏi: “Cô tìm ai?” Từ bao giờ mà tổ trọng án lại biến thành phòng tiếp tân thế này? Hết người này tới người khác chạy tới tổ trọng án?

Vũ Như Hân cũng không thèm để ý tới anh ta, liếc mắt một cái đã phát hiện ra Triệu Hướng Vãn, ánh mắt sáng lên, lập tức chạy nhanh vào trong: “Hướng Vãn, Hướng Vãn!”

Bình thường mọi người ở chung trong phòng ký túc xá đều đã quen với việc gọi cả tên lẫn họ, bây giờ đột nhiên nghe Vũ Như Hân gọi “Hướng Vãn” thân mật như thế, Triệu Hướng Vãn thật sự có hơi không quen, đứng lên nói: “Vũ Như Hân, có chuyện gì thế?”

Vũ Như Hân như nhìn thấy người thân, nhanh chân chạy tới kéo tay Triệu Hướng Vãn: “Hướng Vãn, cậu giúp tôi khuyên chị gái tôi một tiếng đi, chị ấy muốn nộp đơn xin đến vùng biên giới làm cảnh sát phòng chống ma tuý.”

Triệu Hướng Vãn hơi nhíu mày, thu hồi cánh tay đang bị cô ta nắm chặt: “Đang tốt như vậy tại sao lại muốn rời đi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-342-chi-ay-phai-ra-bien-gioi-lam-canh-sat-phong-chong-ma-tuy.html.]

Vũ Như Hân còn muốn tiếp tục lôi kéo, thế nhưng lại bị Quý Chiêu đưa tay ra chặn trước người Triệu Hướng Vãn, ngăn cản Vũ Như Hân tiếp xúc với cơ thể cô lần nữa.

Bàn tay trắng nõn như ngọc quá mức xinh đẹp cùng các khớp xương rõ ràng hiện ra trước mắt khiến Vũ Như Hân hơi sửng sốt, cô ta ngước mắt nhìn về phía chủ nhân của nó. Mí mắt Quý Chiêu lúc này hơi u ám, nhưng cũng không che giấu được vẻ điển trai của anh.

Đây là lần đầu Vũ Như Hân nhìn thấy một người đàn ông có vẻ ngoài xuất chúng như thế, tim đập càng lúc càng nhanh, miệng há cả nửa ngày nhưng lại chẳng nói được câu nào.

Chu Phi Bằng đứng bên cạnh nhìn thấy, cười nhạo một tiếng: “Nhìn đến ngốc rồi sao?”

Mặt Vũ Như Hân lập tức đỏ lên, cô ta trợn mắt nhìn Chu Phi Bằng một cái, lấy lại bình tĩnh, lúc này mới nhớ tới mục đích mình tới đây: “Chị gái của tôi và ba tôi đã đánh cược với nhau, nếu như thua, chị ấy phải ra biên giới làm cảnh sát phòng chống ma tuý.”

Trước mắt Triệu Hướng Vãn hiện ra vẻ mặt kiên nghị của Chu Như Lan, trong lòng hơi co rút: “Đánh cược cái gì?”

Vũ Như Hân nhìn Chu Phi Bằng một cái, muốn nói lại thôi.

Chu Phi Bằng hừ một tiếng, cầm lấy tập hồ sơ rồi rời khỏi phòng làm việc, trước khi đi còn bỏ lại một câu: “Ai thèm!” Rõ ràng đây là phòng làm việc của tổ trọng án, thế nhưng cô nàng này lại làm như sân nhà của cô ta, ai thèm biết chuyện xấu nhà cô ta làm gì?

Vũ Như Hân lại liếc nhìn Quý Chiêu.

Nhưng Quý Chiêu chỉ phớt lờ không thèm để ý tới, vẫn cố chấp ở lại canh giữ bên cạnh Triệu Hướng Vãn.

Ánh mắt Vũ Như Hân đảo qua lại giữa Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu hai lần, trong lúc bất chợt “a” một tiếng.

[Người này là bạn trai của Triệu Hướng Vãn sao? Cho nên mới để anh ấy gần gũi như thế. Ôi, đẹp như vậy…]

Triệu Hướng Vãn cắt ngang dòng suy nghĩ của cô ta: “Có chuyện gì thì nói, còn không thì cậu về đi.”

Vũ Như Hân nói: “Được, được rồi, để tôi nói. Chị gái tôi nghi ngờ Như Liệt là con riêng của ba tôi, yêu cầu hai người họ xét nghiệm ADN. Đồng thời chị ấy đánh cược với ba tôi, nếu như chị ấy sai, vậy thì sẽ bị điều ra biên giới làm cảnh sát phòng chống ma tuý. Hôm nay đã có kết quả xét nghiệm rồi, chúng tôi đã trách lầm ba tôi, thế nên…”

Loading...