Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 294: Chắc Chắn Cô Không Nhận Ra Tôi Đâu

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:34:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Chi Quang thắc mắc nhìn Trạm Bình: "Cô biết hắn ta là ai sao?"

Trạm Bình gật đầu, rồi lại lắc đầu, n.g.ự.c tức đến mức không thở nổi.

Triệu Hướng Vãn thay bà ấy trả lời: "Dì ấy nghi ngờ đó là bạn trai cũ của Trạm Hiểu Lan, một người lái taxi. Nhưng hai người đã chia tay gần ba năm, tại sao bây giờ lại đột ngột xuất hiện?"

Cố Chi Quang lớn tiếng: "Dù có phải là hắn hay không, đó cũng là manh mối quan trọng, phải điều tra ngay!"

Đồn cảnh sát nhận được báo cáo của Giả Tuấn Nam, lập tức coi trọng vụ việc, lập tức điều động thêm người, một lần nữa đến khu tập thể Viễn Thông. Người dẫn đội là một cảnh sát hình sự tên Diêu Quốc Thành, phía sau là một thanh niên mặc đồng phục.

Diêu Quốc Thành thấy Cố Chi Quang và Triệu Hướng Vãn đang hỏi thăm cư dân trong khu, bất đắc dĩ nói: "Các cô cậu vẫn còn là sinh viên phải không? Điều tra vụ án là việc của cảnh sát, các cô cậu đừng lãng phí thời gian ở đây nữa, về trường học cho tốt đi."

Cố Chi Quang không phục nói: "Cảnh sát Diêu, Trạm Hiểu Lan là bạn gái của bạn tôi Giả Tuấn Nam, chúng tôi cũng coi như là người thân của người mất tích, tham gia điều tra thì có gì không được chứ?"

Giả Tuấn Nam theo sau Diêu Quốc Thành trở về, bổ sung một câu: "Cố Chi Quang là thành viên của câu lạc bộ thám tử ở trường chúng tôi, đã xử lý nhiều vụ án kỳ lạ trong khuôn viên trường."

Tính tình Diêu Quốc Thành ôn hòa, cũng không tức giận, nhưng chàng cảnh sát trẻ bên cạnh anh ấy là Hoàng Kiên lại trừng mắt nói: "Trong trường học có thể có vụ án gì chứ? Chẳng qua là mấy chuyện vặt vãnh mà thôi, mấy người không có chuyên môn như các cô cậu thì quan tâm làm gì!"

Những chuyện vặt vãnh? Cố Chi Quang cảm thấy như bị chọc một nhát vào tim, mặt lập tức đỏ bừng lên, chỉ tay về phía Triệu Hướng Vãn: "Cô ấy, cô ấy là sinh viên trường Đại học Công an Hồ Nam, sao có thể là người không có chuyên môn gì chứ?"

Hoàng Kiên nhìn Triệu Hướng Vãn từ đầu đến chân, thấy thái độ điềm tĩnh, mắt phượng sáng ngời của cô, không khỏi hạ giọng nhẹ nhàng hơn: "Cô tên gì? Là khóa nào, chuyên ngành nào?"

Triệu Hướng Vãn ngước mắt nhìn thẳng vào mắt anh ta: "Triệu Hướng Vãn, khóa 91, chuyên ngành hình sự."

Hoàng Kiên nghe vậy thì cười phá lên, cười đến mức khóe miệng giãn đến tận tai: "Hóa ra là đàn em à, mới năm nhất, chưa học được mấy môn chuyên ngành đâu, không có chuyên môn, thực sự không có chuyên môn mà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-294-chac-chan-co-khong-nhan-ra-toi-dau.html.]

[Khóa 91 à, kém mình sáu năm. Khi mình vào Đại học Công an năm 85, ký túc xá nữ còn đang xây dựng, không ngờ bây giờ chuyên ngành hình sự cũng có nữ sinh xuất sắc như vậy.]

Ánh mắt Triệu Hướng Vãn chợt lóe: "Để tôi đoán thử xem, đàn anh đây học khóa nào nhé?"

Hoàng Kiên có chút hứng thú, nhướng mày: "Đến đây, cô đoán thử xem. Tôi nói cho cô biết, tôi chẳng nổi tiếng gì ở trường đâu, chắc chắn cô không nhận ra tôi đâu."

Triệu Hướng Vãn tiến một bước, đôi mắt phượng hơi híp lại, cẩn thận quan sát từng biểu cảm trên gương mặt anh ta: "Nhìn tuổi của anh, chắc khoảng hai mươi ba, hai mươi tư, hai mươi lăm?"

Nói đến tuổi hai mươi tư, lông mày bên phải của Hoàng Kiên khẽ nhíu lại.

Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Hóa ra là hai mươi tư tuổi."

Hoàng Kiên ngậm miệng, trong mắt hiện lên một chút nghi hoặc.

Triệu Hướng Vãn tiếp tục nói: "Sau khi tốt nghiệp Đại học Công an được phân công về đồn công an làm việc, là cảnh sát hình sự, thời gian tốt nghiệp chắc không lâu đâu nhỉ, hai năm? Ba năm? Bốn năm?"

Nói đến ba năm, rõ ràng ánh mắt Hoàng Kiên đã thoáng ngước lên.

"Rất tốt, hóa ra anh đã tốt nghiệp gần ba năm rồi." Triệu Hướng Vãn mỉm cười: "Khóa 89, nhập học năm 85, đàn anh, tôi đoán có đúng không?"

Hoàng Kiên há hốc miệng: "Tuyệt vời, logic suy luận của cô rất chặt chẽ. Nhưng..." Anh ta kéo dài giọng, đảo mắt: "Tôi vừa tốt nghiệp chưa lâu, cô đoán trúng cũng chẳng phải ghê gớm gì."

Nói xong, Hoàng Kiên chỉ về phía Diêu Quốc Thành: "Nếu cô đoán được tuổi của thầy tôi, tôi mới phục cô."

Diêu Quốc Thành nghiêm mặt: "Tiểu Hoàng!"

[Diêu Quốc Thành nghĩ thầm: Trông mình già trước tuổi nên mọi người đều tưởng mình tầm bốn mươi tuổi đổ lên thôi. Nhưng thật ra tới tháng bảy năm nay mình mới được ba mươi mốt tuổi thôi. Tên nhóc Hoàng Kiên này cứ trêu chọc cô nhóc người ta như thế, đúng là không nên thân mà.]

Hoàng Kiên cười hì hì: "Thầy ơi, cứ để cô ấy đoán thử đi. Nếu không, cô đàn em này sẽ tưởng rằng chỉ cần dựa vào chút kỹ năng suy luận là có thể đi khắp thế giới rồi đấy."

Loading...