Trạm Bình ở tại một tòa nhà bê tông gạch năm tầng kiểu cũ xây dựng đầu những năm 1950, bởi vì tường gạch đỏ, mái ngói cũng màu đỏ thế nên dân bản xứ gọi là “nhà đỏ”.
Khu ký túc xá cũng lớn lắm, Trạm Bình ở lầu một, tiếng ồn ào lớn kinh động tới hàng xóm hai bên trái , cuối cùng báo cảnh sát. Cảnh sát đến đưa hai về điều tra thêm. Sau khi điều tra sâu hơn, sáu giờ tối ngày thứ sáu, Trạm Bình tan về nhà phát hiện trong nhà mất trộm, bảy trăm tệ tiền mặt bà bỏ trong tủ đầu giường cánh mà bay, đồng thời Trạm Hiểu Lan, vốn về nhà từ sớm để nấu cơm cũng biến mất thấy.
Tiệm giày mà Trạm Hiểu Lan việc cách nhà xa, bởi vì ăn nhờ ở đậu thế nên Trạm Hiểu Lan hầu hết việc nhà. Tiệm giày mở cửa lúc chín giờ sáng, và đóng cửa lúc chín giờ tối, trong tiệm tổng cộng hai nhân viên. Sáng sớm mỗi ngày, Trạm Hiểu Lan sẽ chợ mua đồ ăn, giặt quần áo, quét dọn nhà cửa mới . Đến 5:30 chiều, Trạm Hiểu Lan sẽ vội vàng chạy về nhà nấu cơm chờ Trạm Bình về ăn cùng, tới 6:30 sẽ tiệm giày tiếp tục việc.
Thế nhưng hai ngày , Trạm Bình về nhà lúc sáu giờ tối, phát hiện Trạm Hiểu Lan ở nhà, nồi chảo trong nhà đều lạnh tanh, giận tới mức mắng mấy câu. Tới bảy giờ vẫn thấy , lúc bà vội vàng chạy tới tiệm giày.
Sài Na, một nhân viên khác việc trong tiệm giày cũng đang tìm Trạm Hiểu Lan, vô cùng khó chịu : “Cô rời khỏi đây từ lúc 5:30 , bây giờ hơn bảy giờ vẫn thấy trở , trễ giờ ăn cơm của .”
Trạm Bình cãi với Sài Na, cô tức giận đáp trả : “Hiểu Lan đang yêu đương với một sinh viên đại học, hai họ sẽ kết hôn ngay khi nghiệp đấy. Không cô việc nữa chứ? Thật là! Cho dù nữa cũng báo một tiếng chứ, đột nhiên đến như thế là ý gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-280-hieu-lan-dang-yeu-duong-voi-mot-sinh-vien-dai-hoc.html.]
Trạm Bình khác cháu gái đang yêu đương, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu. Sau khi về nhà, bà bắt đầu kiểm tra một lượt trong nhà, phát hiện tủ đầu giường trong phòng ngủ của mở , bảy trăm tệ tiền mặt bên trong cũng còn thấy nữa.
Cửa phòng dấu vết cạy, chắc chắn là do Trạm Hiểu Lan trộm mất!
Trạm Bình tức giận tới mức đầu bốc khói, nhưng nghĩ tới việc cũng chỉ một , Trạm Hiểu Lan ở đây cũng gần bốn năm , bình thường luôn chăm chỉ, chịu khó, cũng đành lòng huỷ hoại tương lai cô , thế là cũng nuốt ngược sự khó chịu lòng, báo cảnh sát. Dự định khi gặp cô và bạn trai cô sẽ mắng cho một trận.
Giả Tuấn Nam tới đây, cảm thấy luống cuống, vội vàng : “Cháu cũng gặp cô ba ngày , cô sẽ xảy chuyện gì chứ?”
Trạm Bình hung hăng trợn mắt một cái: “Từ tới giờ Hiểu Lan vẫn luôn ngoan ngoãn, chắc chắn là do dạy hư con bé!”
Giả Tuấn Nam nghi ngờ Trạm Bình đuổi Trạm hiểu Lan , còn Trạm Bình chỉ trích Giả Tuấn Nam xúi giục Hiểu Lan trộm tiền bỏ nhà , hai ngừng cãi ở đồn công an. Sau khi cảnh sát lấy lời khai, loại trừ khả năng hai thể gây án, cảnh sát lập hồ sơ vụ án Trạm Hiểu Lan mất tích, bảo hai họ về nhà chờ tin tức.
Câu chuyện kể tới đây, Cố Chi Tinh lên tiếng: “Cảnh sát cũng lập án điều tra , còn cần văn phòng thám tử nhỏ bé của em gì?”
Vẻ mặt Cố Chi Quang vô cùng nghiêm túc: “Giả Tuấn Nam chủ động tới tìm em, nhờ em hỗ trợ điều tra. Cậu tình cảm của và Trạm Hiểu Lan , hai họ cũng đến phía đông thành phố xem nhà, hơn nữa cũng lên kế hoạch tiết kiệm tiền kết hôn, sống một cuộc sống cùng , thể chuyện gọi bỏ như thế. Hiểu Lan là một chính trực, việc ở tiệm giày đó lâu nhưng bao giờ chiếm lợi riêng cho , tuyệt đối sẽ trộm tiền của cô như . Cậu nghi ngờ, Trạm Bình chuyện Trạm Hiểu Lan yêu, cả hai cô cháu xảy tranh cãi, thế nên Trạm Bình đuổi Trạm Hiểu Lan .”