Hứa Tung Lĩnh nói: "Hôm đó ở trong phòng thẩm vấn, ban đầu Chu Kinh Dung nói là đến ký túc xá lấy, khi tôi nhắc rằng cốc nước không ở ký túc xá, bà ta đổi lời nói là lấy từ phòng vẽ. Nhưng khi bị hỏi thêm phòng học ở tầng mấy, phòng nào thì bà ta lại bắt đầu lúng túng, rõ ràng là đang nói dối!"
Triệu Hướng Vãn nhắc nhở mọi người: "Mọi người có nhớ không? Cô Lý Nhã Phân từng nhắc qua, Kiều Tiểu Hồng muốn tìm họ khi dọn dẹp hành lý ở ký túc xá, vẻ mặt đầy cảm giác tội lỗi, nhưng lại bị người khác kéo đi."
Hà Minh Ngọc gật đầu: "Đúng! Chị nhớ."
Triệu Hướng Vãn: "Trong biệt thự nhà họ Từ, em từng hỏi Chu Kinh Dung, có quen biết bạn cùng phòng Tần Nguyệt Ảnh là Phiền Vĩ hay Kiều Tiểu Hồng hay không? Lúc nhắc tới Kiều Tiểu Hồng, Chu Kinh Dung thở gấp, cánh mũi hơi mở rộng, ánh mắt vô thức nhìn lên phía bên phải, điều này cho thấy bà ta không chỉ biết Tiêu Tiểu Hồng mà còn có sự tiếp xúc riêng."
Chu Phi Bằng không đi cùng bọn cô đến biệt thự, thở dài: "Tiếc thật! Nếu tôi có mặt lúc đó, chắc chắn sẽ hiểu sâu hơn về lý thuyết biểu cảm vi mô mà em nói."
Hai mắt Hà Minh Ngọc sáng lên, hai tay vỗ nhẹ vào nhau: "Đúng vậy! Chị nhớ. Lúc đó em hỏi Chu Kinh Dung mấy vấn đề, nhưng bà ta mím môi, vẻ mặt kháng cự. Chị còn cùng lão Cao đi hòa giải, không nghĩ em đã sớm biết rõ mọi chuyện."
Triệu Hướng Vãn: "Chỉ cần đã làm thì chắc chắn để lại dấu vết. Hai sự việc này kết nối lại với nhau, mọi người nói xem... Chu Kinh Dung tìm Kiều Tiểu Hồng để làm gì?"
Mọi người đồng thanh: "Muốn cốc nước!"
Tất cả mọi người đều xem qua lời khai từ Kiều Tiểu Hồng, Hà Minh Ngọc lại tham gia vào toàn bộ quá trình thẩm vấn bà ta. Hà Minh Ngọc rất khâm phục việc Triệu Hướng Vãn hỏi thẳng vào vấn đề ngay từ lần gặp đầu tiên: "Mọi người không biết, khi Triệu Hướng Vãn gặp Kiều Tiểu Hồng, em ấy đã lập tức dụ dỗ, nói rằng Chu Kinh Dung đã khai rằng cốc nước là do Kiều Tiểu Hồng đưa cho, ép buộc bà ta khai ra."
Nói đến đây, Hà Minh Ngọc có phần không hiểu: "Ừm? Làm sao em biết Kiều Tiểu Hồng sẽ cảm thấy tội lỗi nên nói ra sự thật?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-271-cam-giac-toi-loi-khong-phai-la-rat-binh-thuong-sao.html.]
Ánh hoàng hôn xuyên qua cửa sổ phía tây, chiếu vào lưng của Triệu Hướng Vãn, tạo ra một vầng hào quang lấp lánh xung quanh cô.
Triệu Hướng Vãn thản nhiên: "Người đã làm sai, nếu không có chút xíu cảm giác tội lỗi, vậy có phải là con người không?"
"Ồ..." Mọi người không tự giác đồng thanh. Cũng phải, xã hội văn minh, các quy tắc, đạo đức, pháp luật không ngừng ràng buộc hành vi của con người. Kiều Tiểu Hồng đã làm điều có lỗi với bạn bè, cảm giác tội lỗi không phải là rất bình thường sao?
Để tránh đồng nghiệp liên tục hỏi về chi tiết, Triệu Hướng Vãn nói: "Lần này có thể khiến Chu Kinh Dung và Phùng Lị Lị thành khẩn, chính là đánh vào sự chênh lệch thông tin, cũng là một trận chiến tâm lý. Chu Kinh Dung và Phùng Lị Lị đều là những người ích kỷ, nghĩ rằng đối phương sẽ đẩy trách nhiệm lên mình, nên họ quyết định trước."
Chúc Khang bổ sung: "Đúng vậy, tôi nhớ hồi còn đi học, thầy giáo đã nhắc đến ví dụ trong lý thuyết trò chơi về tình huống này."
Lưu Lương Câu mờ mịt nhìn xung quanh: "Lý thuyết trò chơi? Chúng ta có học môn này hồi còn học không?"
Chúc Khang trừng mắt lườm anh ta: "Đàn anh, sách anh đọc đều đã trả lại cho thầy rồi sao?"
Hà Minh Ngọc nở nụ cười: "Chuyên ngành hình sự của chúng tôi hình như không có môn lý thuyết trò chơi, nhưng câu chuyện mà đàn anh Chúc nói, có lẽ là ví dụ thầy Ngụy Sâm trong môn tâm lý học tội phạm đưa ra."
Chúc Khang giơ ngón tay cái với Hà Minh Ngọc: "Trí nhớ của đàn em Hà tốt quá! Chính là câu chuyện thầy Ngụy kể trên lớp."
Tình huống "Dilemma of the Prisoners", hai người bị bắt vì tội trộm cắp, bị tách ra thẩm vấn, với quy tắc: Nếu cả hai cùng nhận tội, sẽ bị kết án hai năm; nếu một người nhận tội, còn một người không nhận, người nhận tội sẽ được thả, người không nhận sẽ bị kết án năm năm; nếu cả hai cùng không nhận tội, thì cả hai cùng bị kết án sáu tháng.
Từ mô hình trò chơi, kết quả tốt nhất là cả hai cùng không nhận tội. Nhưng vì hai tên trộm không thể biết được ý định của nhau, đều lo lắng đối phương sẽ chọn nhận tội để có cơ hội lập công, do đó cân nhắc thiệt hơn, cả hai sẽ chọn nhận tội.