Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 229: Không Có Anh, Mẹ Con Tôi Vẫn Sống Rất Tốt!

Cập nhật lúc: 2025-07-02 03:05:09
Lượt xem: 769

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn khả năng suy nghĩ, nên dễ dàng hiểu rõ sự mâu thuẫn và đấu tranh nội tâm của Mai Thanh Khê. Xuất phát từ lòng ơn đối với cô giáo Mai Tâm Tuệ, Triệu Hướng Vãn luôn bảo vệ Mai Thanh Khê, hai cùng học tập, trò chuyện, nhanh chóng trở thành bạn bè thiết gì giấu diếm .

hạnh phúc kéo dài, học kỳ hai lớp 6, Mai Tâm Tuệ chẩn đoán mắc ung thư vú, bệnh tiến triển nhanh chóng, kịp đến khai giảng lớp 7 thì qua đời, Mai Thanh Khê cha đưa , từ đó Triệu Hướng Vãn và Mai Thanh Khê gặp nữa.

Sau khi Mai Tâm Tuệ qua đời, Triệu Hướng Vãn vô cùng đau khổ, đặc biệt là khi những lời bàn tán từ giáo viên trong trường, cô mới hiểu sự khó khăn mà cô giáo Mai trải qua suốt cuộc đời, càng khiến cô cảm thấy phẫn nộ và bất bình cho bà .

Chồng cũ của Mai Tâm Tuệ dùng mối quan hệ để về thành phố, hứa hẹn khi định công việc sẽ đón bà và con trai. Không ngờ, ông một trở , ba năm thì gửi một tờ đơn ly hôn về quê.

Mai Tâm Tuệ tin rằng mà bà yêu thương sâu đậm thể nhẫn tâm như , nhất định tự hỏi một cho rõ ràng mới chịu từ bỏ. Vì , bà bế con trai lên thành phố, dựa địa chỉ thư để tìm đến đó. Không ngờ rằng chồng bà vì sự nghiệp mà sớm bắt đầu mối quan hệ hôn nhân với con gái của cục trưởng cục công trình, lạnh lùng từ chối Mai Tâm Tuệ, thậm chí liếc con trai một , ép bà đơn ly hôn.

Mai Tâm Tuệ tự trọng cao, tức giận đến mức nôn m.á.u ngay tại chỗ. cũng cứng rắn, đòi một đồng tiền bồi thường, cũng yêu cầu trợ cấp nuôi con, khi ký giấy ly hôn, bà ôm con rời , đổi họ con thành họ Mai, từ đó hai con sống nương tựa .

trải qua sự phản bội, Mai Tâm Tuệ còn tin tình yêu nữa, đêm khuya thường lặng lẽ rơi lệ, cảm thấy trái tim đối xử tệ bạc. Hơn một nghìn ngày dài đằng đẵng chờ đợi ở quê như một trò đùa.

Nhớ ánh mắt lạnh lùng của chồng cũ khi rời , sự vô tình đối với con trai, Mai Tâm Tuệ nghẹn ngào, dốc sức nuôi dạy con trai Mai Thanh Khê, chỉ mong một ngày thể mặt chồng cũ mà : "Không , con vẫn sống !"

căn bệnh phá hủy tất cả, mất như đèn tắt, con trai cũng cha mang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-229-khong-co-anh-me-con-toi-van-song-rat-tot.html.]

Lúc , hai gặp , Mai Thanh Khê trở thành Từ Thanh Khê, mặc vest sang trọng, phong thái quý phái, sự sắp xếp của cha là Từ Tuấn Tài và kế Chu Kinh Dung, đính hôn với Triệu Thần Dương, tận hưởng cuộc sống sung túc nhờ tài sản của cha, còn nhớ đến Mai Tâm Tuệ, từng khổ cực nuôi nấng ?

Nhớ đến đây, Triệu Hướng Vãn khẽ nâng mắt, về phía Từ Thanh Khê. Đôi mắt cô to, hốc mắt sâu, ánh mắt màu hổ phách đặc biệt sâu thẳm, khi khác tỏ tập trung, điều khiến Từ Thanh Khê đối diện cảm thấy một áp lực vô hình.

Từ Thanh Khê giải thích vài câu, nhưng bắt đầu từ .

Im lặng hồi lâu, Từ Thanh Khê hỏi: "Cậu học trường đại học nào?"

Triệu Hướng Vãn: "Trường Đại học Công an tỉnh Tương, khóa 91 chuyên ngành điều tra hình sự."

Từ Thanh Khê chú ý thấy giữa lông mày cô hiện lên sự kiên nghị, những trẻ tuổi cô đều thẳng lưng, toát lên vẻ chính trực, khỏi khen ngợi: "Cậu như ."

Triệu Hướng Vãn sâu sắc: " . Còn thì ?"

Trong mắt Từ Thanh Khê lóe lên sự mơ hồ, trả lời câu hỏi như thế nào.

Bên phía của Từ Thanh Khê là Mai Tâm Tuệ, họ hàng nào. Khi bà bệnh nặng, cha tình cờ đến tìm , hai bàn bạc cả buổi chiều, cuối cùng Từ Tuấn Tài đưa Mai Tâm Tuệ bệnh viện, chịu bộ chi phí y tế, khi bà qua đời, lo liệu tang lễ và đưa Từ Thanh Khê từ vùng quê Hoàng Điền về sống ở thành phố Tinh.

Từ Thanh Khê từ nhỏ thông minh, một nuôi dạy vất vả thế nào, cũng từng thấy thầm trong đêm, và rằng từ chối tất cả theo đuổi chỉ để cho một tình yêu thương trọn vẹn của . Anh căm ghét sự vô tình của cha, khinh thường việc cha vì danh lợi mà tiếc hy sinh thứ. khi qua đời, nắm lấy tay , dặn dò sống , đừng mang hận trong lòng. Anh cho đúng.

Loading...