— Tại sao anh ta phải làm việc cực khổ cả tháng chỉ kiếm được 30 tệ, trong khi bọn nhà giàu chỉ cần nhấc tay, gọi vài cuộc điện thoại là kiếm được hàng nghìn, hàng chục nghìn?
— Tại sao anh ta và bạn gái phải sống chui rúc trong căn phòng trọ tồi tàn, trong khi những kẻ giàu có thì lái xe sang và ăn uống xa xỉ?
Càng nghĩ, anh ta càng cảm thấy bất công.
Một ngày nọ, khi chị Xuân đến xưởng sửa chữa ô tô tìm anh Quý, khuôn mặt xinh đẹp và thân hình quyến rũ của cô ta đã thu hút sự chú ý của một khách hàng. Nhìn thấy cảnh đó, anh Quý chợt nảy sinh ý đồ xấu.
Hai người bày ra một chiêu trò "gài bẫy tình". Chị Xuân sẽ quyến rũ khách hàng, và khi đến khách sạn thuê phòng thì anh Quý sẽ xuất hiện bắt quả tang, buộc người đó phải trả tiền để dàn xếp.
Vụ đầu tiên đã mang lại cho họ một nghìn.
Kể từ đó, họ đã không dừng lại được nữa. Anh Quý tiếp tục làm việc tại xưởng sửa chữa ô tô, vừa chăm chỉ theo dõi những người đàn ông giàu có và có gia đình, rồi bảo chị Xuân tiếp cận và quyến rũ họ. Cặp đôi này ngày càng trở nên thành thục và kiếm được càng nhiều tiền, cho đến khi có một khách hàng, sau khi trả tiền để thoát thân thì đã quyết định báo cảnh sát. Cả hai bị bắt tại Thâm Quyến và ngồi tù một năm.
Trong tù, anh Quý kết thân với một số kẻ đồng phạm, từ đó mở mang tầm mắt. Sau khi ra tù, anh ta tụ tập một nhóm đồng bọn rồi mở một tiệm rửa xe, đồng thời lôi kéo thêm vài cô gái cùng quê của chị Xuân. Sau khi bị khách hàng báo cảnh sát, anh Quý không muốn mạo hiểm nữa, anh ta quyết định chuyển sang g.i.ế.c người cướp của.
Chị Xuân và các cô gái khác ăn mặc trang điểm quyến rũ và đứng bên lề đường vẫy xe, dụ khách hàng đến tiệm rửa xe. Chủ xe chỉ nghĩ đó chỉ là chiêu trò quảng cáo và không để ý lắm, nghĩ rằng việc rửa xe là cần thiết, đồng thời có thể tán tỉnh những cô gái này.
Nhưng họ không hề biết rằng một khi đã vào tiệm rửa xe kia, họ sẽ không bao giờ còn cơ hội sống sót quay trở lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-224-cam-giac-nang-ne-cang-tro-nen-sau-sac.html.]
Sau một loạt vụ g.i.ế.c người ở Thâm Quyến, tiệm rửa xe của anh Quý đã bị cảnh sát để mắt tới. Cảm nhận được nguy hiểm, anh Quý đã nhanh chóng bán cửa hàng và chuyển đến nhiều nơi khác. Đầu năm nay họ đến thành phố Tinh, thuê một căn nhà ở nơi hẻo lánh rồi mở một tiệm sửa xe. Bề ngoài là sửa chữa xe, nhưng thực tế họ lừa tài xế đến đây để g.i.ế.c người, cướp xe rồi bán xe sau khi đã chỉnh sửa.
Nghe đến đây, lòng Triệu Hướng Vãn nặng trĩu.
Cùng với Hà Minh Ngọc và Lưu Lương Câu, cô tiến hành thẩm vấn cô gái đã khiến Chu Phi Bằng mềm lòng, và cảm giác nặng nề càng trở nên sâu sắc.
Cô gái đó tên Liên Hoa, năm nay 18 tuổi, bằng tuổi Triệu Hướng Vãn. Cô ta sinh ra và lớn lên trong một ngôi làng hẻo lánh, nơi người dân trọng nam khinh nữ, và là người cùng làng với chị Xuân. Cuối năm ngoái, khi chị Xuân về quê, đúng lúc ba mẹ của Liên Hoa đang chuẩn bị bán cô ta cho một người góa vợ nghiện rượu đã đánh c.h.ế.t vợ trước của mình, với giá 100 tệ tiền sính lễ. Liên Hoa khóc lóc cầu xin chị Xuân đưa cô ta đi, chị Xuân thấy cô ta nhanh nhẹn và thông minh, bèn bỏ ra 150 tệ mua cô ta, sau đó đưa cô ta theo và dự định đào tạo thành đồng phạm.
Liên Hoa vừa khóc vừa sụt sùi nước mũi, đôi mắt long lanh vì nước mắt trông càng đáng thương hơn.
"Anh cảnh sát, chị cảnh sát ơi, em không biết bọn họ sẽ g.i.ế.c người. Em chỉ mới theo chị Xuân đến thành phố Tinh từ tháng Hai năm nay, em chưa làm gì cả."
Hà Minh Ngọc nghe thế thì tức giận nghiến răng. Nếu không phải cô gái này trông tội nghiệp như vậy cầu cứu thì Chu Phi Bằng đã không mất cảnh giác. Xe bị đ.â.m nát không nói, bây giờ anh ta còn phải nằm viện dưỡng thương, vậy mà cô ta còn dám nói mình vô tội?
Nghĩ đến đây, Hà Minh Ngọc lạnh lùng hỏi: "Vụ với Vương Đức Đường, cô có tham gia không?"
Liên Hoa ngơ ngác ngẩng đầu: "Vương Đức Đường là ai ạ?"
Triệu Hướng Vãn bổ sung: "Người lái chiếc xe Hồng Kỳ màu đen."
Liên Hoa không biết tên Vương Đức Đường nhưng nhớ rõ chiếc xe kia. Cô ta lảng tránh ánh mắt, trả lời lí nhí: "Chuyện đó là chị Xuân ra mặt. Chị ấy nói, có những người đàn ông cần dùng sắc đẹp, còn có những người phải dùng sự đáng thương để lừa họ."