Quý Cẩm Mậu cũng là đứa trẻ lớn lên ở nông thôn, trước khi Quý Chiêu sáu tuổi vẫn sống cùng bà ở quê, hai cha con đến đây thấy khá thoải mái. Để vệ sĩ lại trông xe, ông ấy dẫn theo một tài xế xách các món quà lớn nhỏ bước vào nhà, Quý Cẩm Mậu lịch sự mỉm cười với Triệu Bá Văn: "Chào cậu, cho hỏi đây có phải là nhà của Triệu Hướng Vãn không?"
Dù là vụ án thật giả hay vụ Triệu Thanh Dao bị bắt cóc, nhà cũ của nhà Triệu Nhị Phúc đều là đều là tâm điểm của cơn lốc. Khó khăn lắm mới yên tĩnh trở lại, Triệu Bá Văn và Triệu Trọng Vũ đang dọn dẹp bàn ghế, tàn trà hạt dưa trong nhà, thấy Quý Cẩm Mậu và Quý Chiêu bước vào, bọn họ ngạc nhiên đứng thẳng dậy.
Triệu Bá Văn tiến tới chào hỏi: "Tôi là anh trai của Triệu Hướng Vãn, xin hỏi ông là ai?"
Quý Cẩm Mậu giới thiệu đơn giản về mình, rồi hỏi: "Không biết cha mẹ của cậu có ở nhà không? Lần này tôi đến một là để chúc Tết, vừa là để làm quen, sau này hai nhà chúng ta có thể qua lại nhiều hơn."
Nghe Quý Cẩm Mậu nói vậy, Triệu Bá Văn lập tức cảnh giác, đứng sát vai cùng Triệu Trọng Vũ, cùng nhau dùng ánh mắt thận trọng nhìn về phía Quý Chiêu đang đứng yên lặng sau lưng Quý Cẩm Mậu.
Triệu Trọng Vũ liếc mắt, nghĩ thầm: Một người đàn ông, lại đẹp trai như vậy để làm gì? Đẹp trai có ăn được không?
Ánh mắt Triệu Bá Văn tối sầm lại: Tính tình trông có vẻ không tốt, cũng không nhiệt tình. Triệu Hướng Vãn vốn lạnh lùng ít nói, nếu họ ở bên nhau thì trong nhà chẳng lẽ không có chút hơi ấm nào?
Cũng không trách hai anh em nghĩ Quý Cẩm Mậu đến để cầu hôn, quả thực là Quý Cẩm Mậu đến không đúng lúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-192-tro-thanh-mot-nguoi-loi-hai-den-muc-ngay-ca-trieu-thanh-van-cung-muon-ninh-not.html.]
Triệu Gia Câu vào ngày đưa ông Táo về trời phải dọn dẹp, cúng bái, ăn bữa cơm cuối năm, chính là lúc cả nhà bận rộn, ít khi có khách đến nhà. Hơn nữa, khách đến nhà thường là buổi sáng, nếu không có việc gì đặc biệt, hoặc thân quen đến một mức độ nào đó thì đâu có ai lại đến vào lúc chiều tối thế này?
Quý Cẩm Mậu vốn định nghỉ lại ở huyện một đêm, sáng hôm sau mới đến, nhưng Quý Chiêu không muốn, bĩu môi ngồi trong xe không chịu xuống, bất đắc dĩ ông ấy đành phải khách đến vào buổi chiều tối.
Hai bên im lặng một giây, Triệu Bá Văn nói: "Hôm nay cha mẹ tôi không khỏe, vừa mới nằm nghỉ, hôm nay chỉ có tôi tiếp đãi hai vị khách quý. Xin chờ một chút, tôi sẽ bảo Trọng Vũ đi gọi Hướng Vãn về. Hôm nay trong thôn vừa xảy ra một số việc, em ấy đang đi gọi điện thoại ở ủy ban thôn."
Trước đây, chuyện tiếp đón khách khứa trong nhà đều do Tiền Thục Phân làm, nhưng bây giờ bà ta bị Triệu Thần Dương làm tổn thương đến nỗi trốn trong phòng không chịu ra ngoài. Triệu Bá Văn đành phải gắng sức thể hiện vai trò người chủ gia đình, rót trà, mời nước, sắp xếp cho Triệu Trọng Vũ đi gọi Triệu Hướng Vãn về.
Tiền Thục Phân và Triệu Nhị Phúc ở trong phòng nghe rõ mồn một, nhưng chẳng muốn ra ngoài chút nào.
Cô con gái ruột được nuôi dưỡng nâng niu suốt mười năm, vất vả đưa lên thành phố để hưởng phúc, Triệu Thần Dương, lại nhẫn tâm từ chối bọn họ, không chút do dự mà đi theo Triệu Thanh Vân. Điều này đối với bọn họ là một cú sốc chí mạng.
Họ không thể nào chấp nhận được, dù đã dốc lòng vì Triệu Thần Dương, cuối cùng lại nuôi dưỡng một kẻ vong ân bội nghĩa.
Họ càng không muốn thừa nhận rằng Triệu Hướng Vãn luôn bị họ chèn ép, đối xử khắc nghiệt lại âm thầm trưởng thành, trở thành một người lợi hại đến mức ngay cả Triệu Thanh Vân cũng muốn nịnh nọt.
Người trong thôn chửi họ mất nhân tính, con trai trách họ suy nghĩ không thấu đáo, sau này Hướng Vãn đi lấy chồng, họ còn chẳng nhận được đồng sính lễ nào, mà sau Tết còn phải bỏ tiền xây nhà cho cô con gái thứ ba.
Tình cảnh này khiến họ không còn ra thể thống gì, Tiền Thục Phân thậm chí còn muốn c.h.ế.t cho xong.