Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 176: Tôi Lớn Lên Ở Triệu Gia Câu, Đây Mới Là Nhà Của Tôi

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:56:59
Lượt xem: 538

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thanh Vân đột nhiên cảm thấy lòng xao động. Ông thừa nhận rằng, khi xưa từ bỏ Triệu Hướng Vãn là vì xem cô như một gánh nặng, hơn nữa việc đón cô trở về cũng chỉ vì thấy cô ích. Tất cả thứ đều là sự cân nhắc về lợi ích, chứ vì tình yêu thực sự. So với sự chân thành, giản dị của những dân trong thôn , thì tình cảm ông dành cho con gái thật sự còn xa mới đủ.

Triệu Thanh Vân thở dài một , giơ tay nhẹ nhàng định vỗ lưng con gái để an ủi, nhưng ngờ tay động, Triệu Hướng Vãn lùi một bước, giơ hai cánh tay lên, tránh né.

Nhìn dáng vẻ con gái như tránh thật xa, lòng Triệu Thanh Vân dâng lên một cảm giác tội , ông nhẹ nhàng : "Hướng Vãn, con chịu khổ nhiều . Trước đây cha con ở quê chịu nhiều khổ cực như , nếu , nhất định sẽ an ủi con, bù đắp cho con."

Triệu Hướng Vãn hề cảm động, chỉ nhún vai như thể gạt bỏ hết thứ về ông khỏi .

Thái độ tránh né của con gái khiến Triệu Thanh Vân cảm thấy một cảm giác thất bại sâu sắc. Tại tỏ rõ thái độ, đích đưa Triệu Thần Dương trở về quê, giải thích sự thật, mà cô vẫn hài lòng?

Đứa con gái của , thật sự quá sắc sảo, chấp nhận bất cứ sự giả dối nào, khiến Triệu Thanh Vân yêu giận, nhưng thể gì.

Thấy ánh mắt của Triệu Thanh Vân lộ vẻ tình cảm, trong lòng Triệu Thần Dương dâng lên nỗi tủi vô tận, nước mắt rơi ngừng: "Cha, con cố ý lừa gạt, con... con chỉ là ghen tị với Triệu Hướng Vãn vì một cha như cha, ghen tị vì chị thể cùng cha sống ở thành phố."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-176-toi-lon-len-o-trieu-gia-cau-day-moi-la-nha-cua-toi.html.]

Triệu Thanh Vân thở dài, dịu dàng Triệu Thần Dương một cái, đầu với Triệu Hướng Vãn: "Hướng Vãn, chuyện rõ ràng, vì họ xin , chuyện qua thì hãy để nó qua . Con theo cha trở về, Thần Dương sẽ ở nhà."

[Trước tiên cứ thể hiện thái độ , để Triệu Hướng Vãn cảm thấy dễ chịu hơn một chút. Dù thì khi Triệu Thần Dương nhập học cũng sẽ trở thành phố Tinh, lúc đó vẫn thể sử dụng con bé. Bây giờ gia đình Triệu Thần Dương hài lòng với con bé, Triệu Gia Câu là nơi con bé thể ở lâu, chỉ cần thể hiện một chút thiện ý, nhất định con bé sẽ vô cùng cảm kích, chẳng vẫn thể thông qua con bé để lôi kéo công ty kiến trúc Từ Thị ?]

Nghe suy nghĩ của Triệu Thanh Vân, Triệu Hướng Vãn thất vọng sự ích kỷ và tham vọng của ông, dứt khoát từ chối: "Không, lớn lên ở Triệu Gia Câu, đây mới là nhà của ."

Triệu Thanh Vân ngờ rằng một chuyến như , đích đưa Triệu Thần Dương về quê, việc đều theo ý của Triệu Hướng Vãn, mà cô hề cảm kích. Sắc mặt ông đỏ lên, cảm thấy như con gái tát một cái mặt, nửa ngày cũng nên lời.

Triệu Trường Hưng gật đầu liên tục, bàn bạc với các lãnh đạo thôn ủy và mấy cụ già uy tín trong làng, giơ tay lên: "Các hương phụ lão, xin một câu."

Những dân trong thôn đang bàn tán xôn xao lập tức im lặng, sân ngôi nhà cũ, ngẩng đầu trưởng thôn.

"Hướng Vãn lương tâm, nhớ đến cái của Triệu Gia Câu chúng . Con bé tình nghĩa, vẫn nhận chúng là thôn của , thì hôm nay cũng con bé quyết định một việc…"

Triệu Trường Hưng đầu về phía vợ chồng Triệu Nhị Phúc.

"Triệu Nhị Phúc, Tiền Thục Phân, các nuôi dưỡng Triệu Hướng Vãn mười tám năm, dù đánh mắng, nhưng cũng để con bé đói bữa nào; dù trăm bề ngăn cản con bé học hành, nhưng vẫn chu cấp để con bé học lên đến đại học. Nếu chuyện tráo đổi tám năm , dù con đẻ, Triệu Hướng Vãn cũng nên nghĩa vụ phụng dưỡng.

Loading...