Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 164: Trên Đời Này Không Có Bố Mẹ Nào Sai

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:56:30
Lượt xem: 517

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn vững vàng xuống bàn: "Nhanh ăn cơm thôi, sắp nguội ."

Triệu Đại Thúy nhanh chóng lấy thêm một bộ bát đũa nữa để lên bàn: "Trọng Vũ lộc ăn, tiệc tất niên hôm nay món ngon. Nhanh nhanh, mau ăn , bận rộn cả buổi sáng nên chắc đều đói bụng ."

Trên bàn năm món một canh thơm nức mũi, Triệu Trọng Vũ khen tay nghề của bác bắt đầu ăn. Có sự xuất hiện của Triệu Trọng Vũ nhiều, khí bàn ăn lập tức trở nên náo nhiệt hơn.

"Cô bận rộn cả buổi sáng, bác và bận gì thế?"

"Hàng xóm bên cạnh một cô sinh viên đại học lừa bán, mãi mới tìm về nhưng bố sợ mất mặt. Sáng nay đứa bé c.ắ.t c.ổ tay suýt chết, bọn bác đưa con bé bệnh viện, Thu Hàn và Hướng Vãn còn chạy đôn chạy đáo cả buổi."

Triệu Trọng Vũ há to miệng: "Ồ, học đại học còn lừa bán ? Đầu óc thế nào ?”

Phạm Thu Hàn liếc xéo : "Này! Sao chửi kẻ buôn mắng cô gái chứ?"

Triệu Đại Thúy cũng hài lòng: "Chỉ vì những năng như cháu nên bố của Đình Lan mới thấy mất mặt."

Triệu Hướng Vãn khẩy: "Người đầu óc chính là đấy."

Triệu Trọng Vũ cầm đũa giơ tay đầu hàng: "Được , cháu đầu óc, cháu sai, ?"

Triệu Bá Văn đồng cảm : "Cô gái tự tử cứu sống chứ? Bố hối hận ? Nếu như bố vẫn còn cảm thấy mất mặt thì cuộc sống của cô sẽ dễ chịu ."

Triệu Đại Thúy thở dài: "Cứu thì cứu . con bé chịu khổ nhiều lắm. Bố Đinh Lan... Haizz! Cũng họ nghĩ gì nữa, chỉ một đứa con gái mà còn ép con bé đến mức chết. Chắc nhờ hội phụ nữ khu phố giáo dục họ thôi."

Phạn Thu Hàn giơ ngón cái với : "Mẹ, ý kiến của quá, để bà Kiều dạy dì Lục , đừng để cho Đinh Lan nghĩ quẩn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-164-tren-doi-nay-khong-co-bo-me-nao-sai.html.]

Cả nhà ăn trò chuyện, câu chuyện cứ xoay quanh chuyện của Đinh Lan.

"Trên đời bố nào sai, nhưng bác thấy ."

"Khi con cái yếu đuối nhất, bố liên tục mắng con bé mất mặt, ép con bé đến mức tự tử, những bố như chẳng lẽ ?"

" đấy! Phạm Hữu Đức năm đó đánh con đến chảy m.á.u đầu, như mà cũng xứng bố ?"

Nghe Phạm Thu Hàn thẳng tên bố cô , Triệu Bá Văn chút thoải mái. Triệu Trọng Vũ khâm phục sự thẳng thắn của Phạm Thu Hàn, khen: "Cầm lên bỏ xuống , em họ thật mạnh mẽ!"

Phạm Thu Hàn liếc Triệu Trọng Vũ: "Mợ trọng nam khinh nữ, đối xử với Hướng Vãn, năm nay em ở nhà em ăn tết, về thôn họ Triệu nữa."

Triệu Trọng Vũ xong thì miếng thịt kho trong miệng còn ngon nữa. Anh suy nghĩ một chút, động tác ăn cơm nhanh hơn, khi ăn xong một bát cơm thì để đũa xuống, bốn bàn ăn.

"Chuyện ... ăn cơm xong ? Nếu như ăn xong thì cháu chuyện tuyên bố."

Giọng điệu của quá nghiêm túc khiến Triệu Bá Văn khẩn trương: "Có chuyện gì xảy ? Có bố bệnh ?"

Triệu Trọng Vũ lắc đầu: "Bọn họ khỏe lắm."

Triệu Đại Thúy vội vàng uống hết bát canh gà để bát xuống: "Chuyện gì thế? Không bố cháu đánh đấy chứ?"

Triệu Trọng Vũ lắc đầu: "Bọn họ cãi ."

Phạm Thu Hàn là nóng tính, ăn mấy miếng cơm cuối cùng giục: "Nói nhanh lên, đừng lòng vòng nữa."

Triệu Trọng Vũ trong bàn tò mò đến đỉnh điểm, trong lòng đắc ý, nhưng khi đầu thấy Triệu Hướng Vãn đang bình thản ăn cái đùi gà mà bác chia cho, chút thất vọng, ho khẽ một tiếng mở miệng .

Loading...