Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 153: Xin Lỗi, Chị Làm Em Thất Vọng Rồi

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:10:24
Lượt xem: 442

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc cấp cứu hỗn loạn bắt đầu.

Hàng xóm đợi một lúc thấy việc gì liên quan đến , lượt rời .

Triệu Đại Thúy tối qua nấu sẵn canh xương hầm, cắt sẵn dưa chua, thịt sợi, chuẩn sáng sớm sáu giờ dọn quán bún, giờ trễ giờ, trong lòng sốt ruột, Triệu Hướng Vãn một cái: "Về nhà thôi."

Triệu Hướng Vãn lắc đầu: "Bác cả, cháu đợi chị họ."

Triệu Đại Thúy cô từ nhỏ chủ kiến, một khi quyết định chuyện gì thì ai thể đổi . Bà chỉ dặn dò vài câu, đưa chìa khóa cửa nhà cho cô vội vã rời .

Ba giờ , cuối cùng Đinh Lan cũng đưa khỏi phòng cấp cứu.

Phạm Thu Hàn theo , thấy Triệu Hướng Vãn đang lặng lẽ chờ ở cửa, cô ngạc nhiên một chút, kéo cô sang một bên: "Sao em vẫn còn ở đây? Đã ăn sáng ?"

Triệu Hướng Vãn lắc đầu.

Phạm Thu Hàn sốt ruột giậm chân: "Em đúng là! Chẳng liên quan gì đến em, cứ ở đây mãi ?"

Triệu Hướng Vãn nghiêng đầu, về phía Đinh Lan đang xe đẩy, khuôn mặt chút huyết sắc nào, nhẹ giọng : "Chị họ, chị ăn, em ở với chị."

Phạm Thu Hàn tức giận lườm Triệu Hướng Vãn một cái: "Thôi , em nghĩ chị ? Em là bụng, giúp Đinh Lan đúng ? Hiện giờ cô còn tỉnh thuốc mê, chị dẫn em ăn chút gì , lát nữa ."

Hai ở quán ăn sáng cửa bệnh viện Thành Quan ăn chút đồ, đó phòng bệnh của Đinh Lan, còn đến gần thấy giọng của Tưởng Phú Quý và Lục Thanh Liên.

"Trước tiên dưỡng bệnh ở bệnh viện , cái Tết coi như bỏ, ở bệnh viện luôn . Con giữ thì giữ , dù vốn dĩ cũng nên sinh ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-153-xin-loi-chi-lam-em-that-vong-roi.html.]

"Thật là phiền phức, sớm nhận nuôi một đứa con trai từ quê, còn hơn là chỉ giữ mỗi đứa con gái!"

Phạm Thu Hàn mà cau mày. Là con gái, thấy kiểu lời trọng nam khinh nữ như thật khó mà phản cảm.

Triệu Hướng Vãn rằng những bậc cha như , họ đổi tư duy là vô cùng khó khăn, cần thiết lãng phí thời gian và công sức của bản . Cô về phía Phạm Thu Hàn hiệu: "Chị đưa bọn họ đến chỗ bác sĩ , em vài lời với Đinh Lan."

Phạm Thu Hàn gật đầu, bộ đồ y tá, bước phòng bệnh của Đinh Lan: "Dì Lục, chú Tương, vài giấy tờ cần hai ký tên, xin mời qua đây."

Mặc bộ đồ y tá , Phạm Thu Hàn tự nhiên một sức mạnh khiến khác tin tưởng, Lục Thanh Liên đáp một tiếng, đỡ Tương Phú Quý ngoài.

Triệu Hướng Vãn nhân lúc đó bước phòng bệnh.

Dưới lớp ga trải giường trắng tinh, khuôn mặt của Đinh Lan càng trở nên trắng bệch hơn, cô nhắm mắt, rìa mi mắt còn vương những giọt nước mắt, rõ ràng là .

"Đinh Lan." Triệu Hướng Vãn bước đến bên cạnh cô , cúi nhẹ nhàng gọi.

Đinh Lan chậm rãi mở mắt, đôi mắt to mà trống rỗng đầy tuyệt vọng. Nhận Triệu Hướng Vãn, cô khẽ nhắm mắt , hai hàng nước mắt lăn dài má.

[Là em ... Xin , chị em thất vọng . Chị học, nhưng họ cho.]

Mất máu, sảy thai, vốn chịu đủ sự ngược đãi như Đinh Lan, cảm thấy cơ thể rút cạn, vô cùng yếu ớt, thể thành lời.

Triệu Hướng Vãn lấy từ túi một tờ tiền mới tinh mệnh giá một trăm tệ, gấp đôi nhét bên gối của Đinh Lan.

Đinh Lan cố gắng từ chối, nhưng còn sức lực, chỉ cần cử động là thở dốc, chỉ thể một cách yếu ớt: "Không, cần..."

Triệu Hướng Vãn , ánh mắt kiên định: "Em tên là Triệu Hướng Vãn, là sinh viên khóa 91 chuyên ngành điều tra hình sự của Đại học Công an tỉnh Hồ Nam. Khi em thực tập ở Sở Công an thành phố Tinh, em tiếp xúc với một trường hợp, một sinh viên đại học bắt cóc, chỉ cần cầm chứng nhận của đồn công an đến trường tìm phòng giáo vụ, khi giải thích tình huống thì thể khôi phục học bạ, tiếp tục học."

Loading...