Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 133: Tôi Không Bỏ Cô Ấy Được, Tôi Không Muốn Ly Hôn

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:09:36
Lượt xem: 506

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Hướng Vãn chỉ chỉ cánh cửa sổ đang đóng ở cuối hành lang lầu hai: “Có thể lẻn từ nơi .”

Mặt Chu Phi Bằng trầm xuống, tới mặt tường phía tây khách sạn, đưa tay ước lượng: “Tầng một cao hơn bốn thước, bình thường thể với tới mái hiên, khó leo lên. Vóc Phan Quốc Khánh nhỏ con, nên độ khó càng lớn hơn.”

“Nếu sử dụng buồng xe chở hàng thì ?”

Hai mắt Chu Phi Bằng sáng lên, lùi mấy bước, đó vòng phía tường: “Nếu như đậu xe ở vị trí , trong buồng xe thì thể thuận lợi giẫm lên mái hiện chỗ cửa sổ.”

Hà Minh Ngọc hưng phấn : “Lúc về bảo đội trưởng Hứa dẫn theo đội pháp chứng tới kiểm tra dấu chân, xem dấu vết của việc leo lên đây .”

Chu Phi Bằng như thấy ánh sáng cuối đường hầm: “Được, nếu như tìm thấy dấu chân, thì đó chính là bằng chứng! Để xem tên Phan Quốc Khánh đó còn chối thế nào.”

Sau đó, chứng cứ cùng càng lúc càng nhiều hơn.

Nhân viên lễ tân khách sạn mười một giờ tối hôm đó dường như bọn họ thấy tiếng động cơ xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-133-toi-khong-bo-co-ay-duoc-toi-khong-muon-ly-hon.html.]

Căn nhà lầu ở phía đối diện cũng thấy xe chở hàng dừng tại phía tây của khách sạn tối hôm đó.

Việc tìm thấy da còn sót trong móng tay của Ông Bình Phương cũng cho thấy sự trùng khớp.

Đồng nghiệp bên tổ pháp chứng cũng tìm dấu chấn mái hiên lầu một.

Khi tất cả chứng cứ đặt mặt bàn, Hứa Tung Lĩnh đập bàn một cái: “Mau xin lệnh bắt giữ!”

Triệu Hướng Vãn ngờ, tên Phan Quốc Khánh cứng miệng như thế.

Anh thừa nhận tình cảm giữa và Ông Bình Phương , thừa nhận bản chuyện cô ngoại tình với Triệu Thanh Vân lúc trở về năm nay. Anh cũng thừa nhận bản từng đến khách sạn Thiên Nhiên Cư nhưng thừa nhận g.i.ế.c .

“Cảnh sát, cũng là , cũng là đàn ông cơ mà. Biết vợ đàn ông khác ở bên ngoài, trong lòng vui vẻ nổi ? Chiều ngày 11, vẫn luôn theo dõi Bình Phương, khi theo cô đến xe bán đồ ăn vặt bên đường, thấy cô gọi điện thoại cho đàn ông hẹn gặp ở chỗ cũ. Trong lòng … khó chịu hệt như mèo cào. Thế nhưng dám cũng dám gây ầm ĩ, nếu như lớn chuyện , cô sẽ đòi ly hôn ngay. Vất vả lắm mới cưới một cô vợ xinh như thế, bỏ cô , ly hôn.

Càng nghĩ càng thấy khó chịu, chịu đựng một đến mức chịu nổi, rủ Tiền Chấn Nghiệp uống rượu để những suy nghĩ trong lòng . Vừa khéo hôm đó vợ con Tiền Chấn Nghiệp cũng ở nhà, thoải mái chuyện, thế nên mang rượu tới, cũng như mồi nhắm đến nhà . Mặc dù bình thường chúng cũng qua nhiều, nhưng dù cũng gọi một tiếng sư phụ, đều là đàn ông với , thể tâm sự một chút, đúng ?

Chúng uống với tới mười giờ, dù cũng uống say , giường cảm thấy cả như đang bay trời, đột nhiên cảm thấy chút cam lòng lắm. xem thử một chút, đàn ông mà Bình Phương thích sẽ trông thế nào, đó cái gì mà thể khiến cô chấp nhận qua trong khi vợ. Trong lúc xúc động, trong cồn nên càng thêm can đảm, lặng lẽ thức dậy, cầm chìa khoá xe của Tiền Chấn Nghiệp, lái xe ngoài.

Con đường vô cùng dài, nhưng buổi tối đường ít xe, lái xe nhanh. Khi đến đó còn tới mười một giờ, cứ thế chờ xe, đến khi thấy một chiếc taxi chạy tới, cửa khách sạn đèn, mặc dù tối, nhưng cuối cùng cũng thấy rõ mặt mũi đó. Nói thật, ông lớn tuổi hơn , dáng vẻ trai, xe đưa đón, chắc là một quyền thế, cái gì để so với chứ? Ngoài một trái tim chân thành, còn gì nữa chứ?

Loading...